Chu Vũ Ánh
Đảng cộng sản luôn trung thành với quan điểm cuả Marx cho rằng “Tôn giáo là thuốc phiện cuả dân tộc”. Sau khi xé hiệp định Paris, dùng vũ lực chiếm miền nam Việt Nam vào năm 1975, họ ra sức tiêu diệt, đàn áp và phân hoá những tôn giáo, các cơ sở văn hoá, xã hội, kinh tế cuả các tôn giáo bị tịch thu. Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) cũng không ngọai lệ. Hàng trăm ngôi chùa, trường học, cô nhi viện, cơ sở từ thiện cuả GHPGVNTN bị trưng dụng, tịch thu biến thành văn phòng, nhà ngủ cuả cán bộ nhà nước. Lễ Phật đản không được công nhận là ngày nghỉ, công an bắt giam tăng sĩ, đập phá tượng phật, tước đoạt ruộng đất cuả giáo hội, phương tiện sinh sống cuả tăng ni, cấm phật tử và tín đồ đến chuà.
Để phản đối chính sách đàn áp cuả nhà cầm quyền cộng sản, ngày mồng 2 tháng 11 năm 1975, 12 vị tăng ni đã tự thiêu tại Cần Thơ.
CSVN bắt Hòa thượng Thích Thiện Minh và sát hại ngài vào ngày 18/10/1978.
Vào tháng Giêng 1977, GHPGVNTN triệu tập Đại hội toàn quốc kỳ VII tại chùa Ấn Quang và tháng 2 cùng năm đã từ chối gia nhập Mặt Trận Tổ Quốc, một công cụ cuả đảng cộng sản nhằm định hướng và kiểm soát các tổ chức ngoại vi cuả đảng. Lập tức cộng sản đã mở phong trào khủng bố vào ngày 06.04.1977, mang công an và quân đội bao vây chuà Ấn Quang và một số chuà khác ở Sài Gòn, bắt các vị lãnh đạo Viện Hoá Đạo. Thương tọa Thích Huyền Quang, Phó viện trưởng Viện Hoá Đạo, Thương tọa Thích Quảng Độ, Tổng thư ký Viện Hoá Đạo, Thương tọa Thích Thuyền Ấn, Tổng vụ trưởng Tổng vụ Hoằng pháp, Đại đức Thích Thông Bửu, Tổng vụ trưởng Tổng vụ Cư sĩ, v…v… đều bị bắt. Ngày 13.04.1978 cộng sản bắt Hòa thượng Thích Thiện Minh và sát hại ngài vào ngày 18.10.1978.
Trước sự khủng bố ngày một khắc nghiệt cuả nhà cầm quyền cộng sản, ngày 09.06.1977, Viện Hóa Đạo đã công bố Lời kêu gọi bảo vệ Nhân quyền trong đó tố cáo hành vi đàn áp cuả nhà cầm quyền cộng sản, không những chỉ vì cộng đồng Phật giáo, mà cho toàn thể nhân dân Việt Nam cùng các tôn giáo khác.
Theo “Hồ sơ thống nhất Phật giáo” cuả Đỗ Trung Hiếu, đảng viên thuộc Ban Tôn giáo cuả chính phủ cộng sản, thì sau khi bắt hầu hết các vị lãnh đạo Phật giáo, bước kế tiếp trong kế hoạch triệt hạ Phật giáo là đảng cộng sản thành lập một Giáo hội Phật giáo mới, thực chất chỉ là một Ban Tôn giáo nằm trong Mặt trận Tổ quốc, một tổ chức tay sai cuả cộng sản. Đảng cộng sản cho ra mắt Giáo hội Phật giáo Việt Nam tại Hà Nội trong đại hội được tổ chức từ 04 – 07/07/1981. Thành phần lãnh đạo trong Giáo hội mới có một số Hòa thượng và Thượng tọa cuả GHPGVNTN, như Hòa thượng Thích Đôn Hậu, Hoà thượng Thích Trí Thủ, nhưng thực quyền đều nằm trong tay các nhà sư "quốc doanh" thuộc đảng cộng sản như Hòa thượng Minh Nguyệt, Thiện Hòa v…v…
Hai vị lãnh đạo GHPGVNTN, Hòa thượng Thích Huyền Quang và Hòa thượng Thích Quảng Độ
Các vị lãnh đạo GHPGVNTN đứng đầu là Hòa thượng Thích Huyền Quang và Hòa thượng Thích Quảng Độ nhất quyết không công nhận Giáo Hội tay sai này. Hăm dọa và mua chuộc không được, vào ngày 24.02.1982, cộng sản cho quân đội và công an bao vây chuà Ấn Quang và Thanh Minh thiền viện bắt 2 vị và ngày hôm sau đày ra Quảng Ngãi và Thái Bình là nguyên quán cuả 2 ngài.
Sau 10 năm bị quản chế, năm 1992, Hòa thượng Thích Quảng Độ gửi thư chất vấn nhà cầm quyền cộng sản giam cầm ngài vô cớ, không qua xét xử án lệnh tòa án. Không được trả lời, ngài tự động lấy xe lửa trở về Sài Gòn và ngụ tại Thanh Minh Thiền viện.
Cùng năm 1992 Hòa thượng Thích Đôn Hậu bị bệnh nặng, để di chúc cung thỉnh Hòa thượng Thích Huyền Quang vào chức vụ Xử lý Hội đồng Lưỡng viện kiêm Quyền Viện trưởng Viện Hóa Đạo để đòi quyền sinh hoạt của GHPGVNTN và tìm cơ hội tổ chức Đại Hội VIII. Nhân danh GHPGVNTN ngài Huyền Quang nêu lên yêu sách 9 điểm tố cáo nhà cầm quyền cộng sản khủng bố, sát hại hàng giáo phẩm của GHPGVNTN, dựng lên Giáo hội Phật giáo Việt Nam, một công cụ của đảng cộng sản nhằm gây chia rẽ khối Phật giáo dân tộc và tiêu diệt PGVNTN.
Ngày 10 tháng 12 năm 1992 Văn phòng 2 Viện Hóa Đạo tại Hoa kỳ được thành lập.
Trước cao trào phục hoạt cuả Phật giáo dưới sự điều hành cuả 2 ngài Thích Huyền Quang và Thích Quảng Độ ngày càng lan rộng trong nước, nhất là tại hải ngoại và trên trường quốc tế, nhiều chính quyền, đoàn thể, hội đoàn, nhân sĩ lên tiếng ủng hộ, cộng sản Việt nam dùng âm mưu thâm độc phân hóa, lôi kéo, mua chuộc cùng hăm dọa, bỏ tù hàng ngũ tăng sĩ và tăng ni.
Tháng 5.1994 bão lụt nổi lên ở miền tây Nam phần, GHPGVNTN kêu gọi và tổ chức cứu trợ đồng bào bị lụt thì nhà cầm quyền cộng sản ra lịnh bắt phái đoàn gồm 60 tăng ni và 300 phật tử. Hòa thượng Thích Quảng Độ bị kết án 5 năm tù giam và 5 năm quản chế, bị đưa ra nhà tù Ba Sao, tỉnh Nam Hà miền Bắc các Thượng tọa Thích Không Tánh, Thích Nhật Ban và nhiều vị khác bị xử 3 đến 5 năm tù.
Sau khi các vị lãnh đạo cuả GHPGVNTN bị bắt Phật sự trong nước bị khó khăn trăm bề, Hòa thượng Thích Huyền Quang nhân danh Hội Đồng Lưỡng Viện ban hành Giáo chỉ giao phó cho Văn Phòng 2 Viện Hóa Đạo GHPGVNTN Hải ngoại tại Hoa Kỳ tổ chức Đại Hội VI I I vào ngày 14-16.05.1999 nhằm chấn chỉnh lại Phật sự. Cũng trong Đại Hội này Hòa Thượng Thích Quảng Độ được thỉnh cử vào ngôi vị Viện Trưởng Viện Hóa Đạo.
Nhân danh Viện trưởng Viện Hóa Đạo, Hòa thượng Thích Quảng Độ ban bố Lời kêu gọi cho Dân chủ Việt nam với một chương trình 8 điểm vào ngày 21.02.2001. Đồng bào các giới thuộc mọi thành phần, bất kể chính kiến, tôn giáo trong và ngoài nước lên tiếng ủng hộ; hàng trăm nhân sĩ quốc tế ký tên hậu thuẫn lời kêu gọi, hơn 300.000 người Việt hải ngoại ký tên ủng hộ. Vì Lời kêu gọi này cộng sản ra lệnh quản thúc ngài thêm 2 năm.
Hòa thượng Thích Thanh Tứ, "chủ nhiệm" giáo hội PG quốc doanh
và chủ tịch Quốc hội CSVN Nguyễn Phú Trọng
Qua cuộc tranh đấu không ngừng cuả hai Hoà Thượng Thích Huyền Quang và Thích Quảng Độ cùng với những nỗ lực vận động quốc tế và hải ngoại cuả Viện Hoá Đạo II, hai vị đã trở thành biểu tượng trên thế giới về cuộc tranh đấu bất bạo động cho Tự do, Dân chủ và Nhân quyền chống lại chế độ độc tài cuả đảng CSVN. Để gỡ thể diện và thế ngày càng bất lợi trên trường quốc tế đảng CSVN thi hành chính sách thâm độc hơn, mua chuộc, đàn áp nhằm chia rẽ và phân hoá GHPGVNTN. Đầu năm 2003 Hòa Thượng Thích Huyền Quang được đưa ra Hà Nội chữa bệnh, các nhân vật cao cấp cuả đảng đến thăm hỏi ngài ngay tại giường bệnh. Ngài cũng được tiếp xúc với ông đại sứ Hoa kỳ và các nhà ngoại giao cuả Liên hiệp Âu Châu.
Ngày 02 tháng 4 năm 2003, thủ tướng Phan Văn Khải tiếp Hòa thượng Thích Huyền Quang tại Hà Nội. Trong cuộc tiếp xúc này Phan văn Khải đã nhìn nhận trong quá khứ đã có nhiều sai lầm, nên nhìn vấn đề với tâm từ bi. Hoà thượng Thích Huyền Quang đáp lời rằng ngài cũng sẽ nhìn vấn đề với tâm hỉ xả. Thủ tướng cộng sản yêu cầu “các vị tự sắp xếp lại nội bộ Phật giáo” và một Đại Hội Bất thường cuả GHPGVNTN được đề cập tới. Ngài Huyền Quang được trở lại Sài Gòn và được gặp Hoà Thượng Thích Quảng Độ 3 lần, thăm viếng các vị thuộc GHPGVNTN và gặp bà Tổng lãnh sự Hoa Kỳ. Trong khi đó cộng sản vẫn quản chế gắt gao Hòa thượng Thích Quảng Độ.
Nhân dịp Hòa thượng Thích Quảng Độ và nhiều phái đoàn chư tăng đến vấn an Hòa thượng Thích Huyền Quang đang bị bệnh tại Bình Định. Hòa thượng Thích Huyền Quang và Hòa Thượng Thích Quảng Độ tổ chức Đại Hội bất thường tại tu viện Nguyên Thiều vào ngày 01.10.2003. Đại Hội thành công với sự thỉnh cử 41 Hòa Thượng, Thượng tọa vào hai Viện Tăng Thống và Viện Hóa Đạo. Đồng thời Hòa thượng Thích Huyền Quang cũng ban Giáo chỉ ủy thác cho các GHPGVNTN Hải ngoại tổ chức Đại Hội Bất Thường GHPGVNTN tại hải ngoại.
Sinh hoạt của GHPGVNTN tại hải ngoại
Thừa hành ý chỉ này, chư tôn đức giáo phẩm tăng ni và Phật tử lãnh đạo GHPGVNTN hải ngoại đã tổ chức Đại hội Bất thường mở rộng tại Tu viện Quảng Đức thành phố Melbourne Úc Châu, ngày 10-12.10.2003. Chính Đại hội này công bố đầy đủ nhân sự lãnh đạo Giáo Hội trong nước và hải ngoại. Cũng trong Đại Hội này, toàn thể tăng, ni và Phật tử hải ngoại suy tôn Ngài lên ngôi vị Đệ Tứ Tăng Thống GHPGVNTN. Thấy Đại Hội Bất Thường có chiều hướng bất lợi, công an ép Hòa Thượng Quảng Độ phải rời khỏi tu viện Nguyên Thiều. Từ thời điểm này, tu viện Nguyên Thiều và Thanh Minh Thiền viện bị phong tỏa gắt gao, bản thân của 2 ngài Huyền Quang và Quảng Độ cũng như tất cả quý Hòa thượng, Thượng tọa, Đại đức, tăng ni Phật tử tham gia vào GHPGVNTN đều bị theo dõi chặt chẽ.
Nhà cầm quyền tìm cách ngăn chặn việc thành lập những ban đại diện địa phương, nhưng trước tinh thần vô úy và ý chí kiên cường cuả chư tăng hai mươi ban đại diện GHPGVNTN các tỉnh thành quận huyện trên toàn quốc đồng loạt phục hoạt trở lại.
Thất bại trong âm mưu thuyết phục Hoà thượng Thích Huyền Quang và gây chia rẽ trong hàng lãnh đạo GHPGVNTN, CSVN đánh phá GHPGVNTN thâm độc và tinh vi hơn. Một mặt cộng sản tiếp tục đàn áp các tăng ni thuộc Giáo hội, quản chế các vị lãnh đạo; mặt khác gây chia rẽ nội bộ phật giáo qua những chiêu bài: tôn giáo không hoạt động chính trị, hoà hợp hoà giải với nhà cầm quyền cộng sản trong các chương trình văn hoá, giáo dục, từ thiện, hợp tác tổ chức Đại lễ Phật đản Vesak 2008 và đaị lễ này thuần túy mang tính cách tôn giáo.
Để giải toả áp lực quốc tế lên án về sự đàn áp nhân quyền cuả chế độ, nhất là CSVN muốn Hoa ký rút tên Việt Nam ra khỏi danh sách các quốc gia đàn áp tôn giáo (danh sách CPC) cộng sản chấp thuận cho Thiền sư Thích Nhất Hạnh trở về nước, được tổ chức các buổi nói chuyện từ nam ra bắc, hứa hẹn cho phép sách cuả thiền sư được xuất bản tại Việt Nam. Một số tăng sĩ trong GHPGVNTN đã thuyết phục Hoả thượng Thích Quảng Độ đi theo khuynh hướng này, nộp đơn ghi danh (đăng ký) nơi nhà nước cộng sản để chính thức hoá Giáo Hội và được phép hoạt động công khai. Hoà thượng Thích Quảng Độ đã bác bỏ vì ngài không bao giờ tin cộng sản có thực tâm hoà hợp hoà giải và tôn trọng tự do tôn giáo và minh định GHPGVNTN không tham gia, nương tựa và phục vụ cho bất cứ một thế quyền nào.
Trong nước nhóm chư tăng bất đồng với Hoà thượng Thích Quảng Độ đã lập ra nhóm Thân hữu Già Lam vào tháng 3 năm 2004. Nhóm này đã được nhà cầm quyền cộng sản dễ dãi cho phép ra hải ngoại vận động các tăng sĩ hải ngoại không làm chính trị, hợp tác với cộng sản, quyên tiền xây viện đại học Khuông Việt v…v…mục đích nhằm cô lập cuộc tranh đấu cuả GHPGVNTN tại quê nhà. Các nhóm Về Nguồn, Tăng ni Việt Nam hải ngoại được thành lập.
Trước Đại hội Vesak, ngày 29.08.2007, tướng Trần Tư thuộc bộ công an đã đến tu viện Nguyên Thiều thuyết phục Đức Tăng thống Thích Huyền Quang ra Hà Nội dự đại lễ, nhưng ngài từ chối. Trong nước giáo sư Lê Mạnh Thát và một số tăng sĩ đã cộng tác với nhà nước cộng sản để tổ chức đại lễ. Ngòai hải ngoại, một số chư tăng thuộc giáo hội Úc, Âu, Hoa kỳ, Gia nã Đại vận động các thành viên GHPGVNTN hợp tác tổ chức và dự định về Việt Nam tham dự đại lễ. Có vị còn gọi điện thoại về thuyết phục Hoà thượng Thích Quảng Độ, Viện trưởng Viện Hoá Đạo, nên tham gia Đại lễ và cử chư tăng thuộc Giáo hội ra hợp tác tổ chức.
Nhận thấy nguy cơ có thể đưa đến xoá bỏ GHPGVNTN gây ra bởi âm mưu thâm độc cuả cộng sản và một số tăng sĩ thuộc Giáo hội, Đức Đệ tứ Tăng thống GHPGVNTN, Hoà thượng Thích Huyền Quang kịp thời ban giáo chỉ số 9 nhằm mục đích bảo vệ đường lối chính thống cuả Giáo hội, duy trì Văn phòng 2 Viện Hoá Đạo và làm sáng tỏ âm mưu cuả một số vị muốn lạm dụng PGVNTN để hợp tác với cộng sản. Nhờ nhận định sáng suốt cuả hai vị lãnh đạo giáo chỉ đã kịp thời chấn chỉnh được hàng ngũ tăng ni, chận được sự hợp tác cuả các tăng sĩ hải ngoại về tham gia tổ chức Đại lễ Vesak 2008. Nhà nước cộng sản một lần nưã lại phải nhờ Thiền sư Thích Nhất Hạnh đưa đoàn tăng ni hùng hậu cả 500 người về nước tổ chức đại lễ.
Sau Đại lễ Phật Đản Vesak, thói nào tật nấy, cộng sản Việt Nam lại lộ mặt nạ độc tài, bản chất lọc lừa, thủ đoạn vắt chanh bỏ vỏ. Ngay khi đại lễ chưa kết thúc, trong cuộc phỏng vấn cuả đài SBTN, giáo sư Lê mạnh Thát chua chát thú nhận “Lễ này thực chất là việc làm công tác đối ngoại cuả nhà cầm quyền cộng sản, hoàn toàn không phải cuả Phật giáo“; còn về phiá Thiền sư Thích nhất Hạnh, sau khi hoàn thành nhiệm vụ tổ chức đại lễ, cộng sản đã thẳng tay trục xuất 400 tăng ni thuộc Làng mai ra khỏi chuà Bát Nhã. Đây cũng là một bài học cho những ai còn hy vọng hoà giải và hợp tác với cộng sản.
Sau Lễ Phật Đản Vesak 2008, các vị thuộc nhóm Về Nguồn, Tăng ni Việt Nam hải ngoại, sợ bị cộng đồng người Việt lật tẩy, chống đối, tẩy chay đã quay trở lại dùng danh nghiã GHPGVNTN để mập mờ đánh lận con đen.
Marx cho rằng tôn giáo là thuốc phiện cuả dân tộc. Lenin thẳng tay đàn áp tôn giáo. Cộng sản Trung quốc và cộng sản Việt Nam đàn áp, tiêu diệt tôn giáo không xong nay trở nên xảo trá và tinh vi hơn, một mặt tiếp tục đàn áp tôn giáo, mặt khác hăm dọa, thuyết phục, mua chuộc bằng lợi lộc, chức vị các thành viên lãnh đạo tôn giáo lập ra những tổ chức tôn giáo quốc doanh để phục vụ quyền lợi cho đảng và nhà nước; mặt khác xuyên tạc vu khống các tổ chức tôn giáo thuần túy, tạo ra những sinh hoạt lễ hội khoác áo tôn giáo, gây mê tín dị đoan, thực thi chính sách ngu dân, vừa làm kinh tế kiếm tiền cho đảng vừa đánh lạc hướng dư luận quốc tế lên án chế độ đàn áp tôn giáo.
Ngày nay cộng sản tiếp tục kiểm soát tối đa GHPGVNTN. Bất cứ một ngôi chùa lớn nhỏ nào muốn gia nhập vào GHPGVNTN đều bị công an sách nhiễu, làm khó dễ. Các vị tăng ni, Phật tử cũng không được phép làm xã hôị. Năm 1995, Hòa thượng Thích Quảng Độ bị tù chỉ vì ngài đi cứu lụt tại đồng bằng sông Cửu Long. Năm 2007 ngài phát tiền giúp dân oan tại Sài Gòn bị báo chí đài phát thanh của Cộng sản VN đánh phá, vu khống. Mới đây, vào tháng 4 năm 2010, Thượng tọa Thích Không Tánh tổ chức phát qùa cho 50 thương phế binh, sau đó Thượng tọa bị công an dùng bạo lực bắt về đồn “làm việc". Ngoài ra các tăng ni thuộc GHPGVNTN không được phép đi ra nước ngoài tu học, trong nước phật sự bị cấm đoán, do đó sự phát triển GHPGVNTN ở trong nước gặp rất nhiều khó khăn.
Riêng GHPGVNTN hải ngọai hy vọng vẫn có cơ hội phát triển. Sự việc tráo trở cuả cộng sản Việt Nam sau Đại lễ Vesak 2008 là một bài học đích đáng cho mọi người, chúng ta chỉ còn một con đường duy nhất là ủng hộ tích cực cuộc tranh đấu cho công lý, nhân quyền và tự do tôn giáo do Hoà thượng Thích Quảng Độ lãnh đạo.
http://vanganhnews.multiply.com/journal/item/699/699
No comments:
Post a Comment