Saturday, October 22, 2022

HÀNH TRÌNH GIÁC NGỘ - PHẦN I


HÀNH TRÌNH GIÁC NGỘ - PHẦN I
Đỗ Thanh Vân

Tôi sinh năm 1987, tức là sau ngày “giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (theo tuyên truyền của Đảng cộng sản) -1975” 12 năm. Tôi sinh ra và lớn lên ở Hải Phòng - một tỉnh miền Bắc Việt Nam, chịu một nền giáo dục xã hội chủ nghĩa, chịu sự tuyên truyền, nhồi sọ từ lúc còn trong trứng nước. Thế hệ ông bà tôi, bố mẹ tôi đều chịu sự tuyên truyền, nhồi sọ ấy, và tất cả họ tin vào những điều ấy như chân lý. Tôi cũng không ngoại lệ.

Thủa còn đi học, tôi cũng hân hoan, cũng rưng rưng xúc động đến rơi lệ khi nghe những bài hát, những bài diễn văn ca ngợi “bác Hồ”, ca ngợi “Đảng cộng sản”. Nơi tôi sống, trường tôi học, những nơi tôi đến, những người tôi tiếp xúc, chưa bao giờ và chưa một ai nói với tôi một quan điểm hay cách nhìn ngược lại.

Tôi vẫn biết có những tiêu cực, sai trái, tham ô, tham nhũng, sách nhiễu và bức bách người dân từ phía chính quyền khắp nơi. Nhưng giống như hầu hết những người bị nhồi sọ, tôi tin rằng, đó là do những người thừa hành sau này thoái hoá, biến chất, rằng chỉ do cá nhân họ làm sai, chứ lỗi không phải do “Đảng” hay “bác Hồ”.

Cho đến năm tôi 25 tuổi - tức là năm 2012, lần đầu tiên tôi đọc được một dòng bình luận trên một diễn đàn mạng xã hội. Tôi không còn nhớ chính xác nguyên văn câu đó, nhưng đại ý là một câu xúc phạm và phỉ báng “bác Hồ”. Cảm giác của tôi lúc đọc được câu đó là nóng mặt, tức giận và căm ghét cái người viết bình luận đó. Vì nó hoàn toàn trái ngược với tiềm thức của tôi. Trớ trêu thay, vào thời điểm đó, con gái đầu của tôi vừa tròn 1 tuổi, tôi quyết định cai sữa con để đi làm trở lại. Lúc đi phỏng vấn, tôi mới biết, cái người viết bình luận đó chính là giám đốc công ty tôi đang ứng tuyển.

Lúc biết điều đó, tôi đã định phỏng vấn xong thì thôi, chứ tôi chẳng muốn làm việc cho cái người có thể phỉ báng những điều đối với tôi là chân lý. Tôi trúng tuyển. Và trong một phút định thần lại, tôi quyết định nhận lời làm việc với mục đích: tìm hiểu xem vì sao người ta lại nói như vậy? Thật may mắn, đó là một quyết định sáng suốt.

Công việc của chúng tôi liên quan nhiều đến mạng xã hội, marketing, truyền thông, sự kiện, ... nên mọi người phải nhanh chóng kết nối facebook với nhau. Thật ra thời gian đầu mới vào công ty, tôi không chú tâm cho lắm vào làm việc, mà tập trung quan sát, để ý cái anh giám đốc kia nhiều hơn. Tôi vào tường facebook của anh ta, lục tung tất cả các status, các hình ảnh, những bình luận của anh ta. Tôi phát hiện anh ta ngoài việc rất giỏi ngoại ngữ và công nghệ, thì còn là một người rất quan tâm chính trị.

Tôi ấn tượng nhất với một bức hình anh ta đi biểu tình chống Trung Quốc. Trong bức hình đó, rất nhiều người biểu tình bị công an, an ninh, mật vụ chìm nổi chụp bắt. Còn anh ta thì né được và không bị túm. Từ đó, ác cảm của tôi đối với anh ta dần vơi đi.

Tôi bắt đầu chú tâm vào làm việc và cống hiến cho công việc, bên cạnh việc tiếp tục đi tìm sự thật - nguyên nhân đằng sau câu nói của anh ta.

Bằng việc kết nối facebook với anh ta, tôi dần dần biết đến các facebooker Nguyen Lan Thang, Lã Việt Dũng, Le Dung Vova, Nguyễn Văn Phương, Cuong Hoang Cong, Nguyen Chí Tuyen, ... - Những người tiên phong của phong trào biểu tình chống Trung Quốc và điển hình là câu lạc bộ bóng đá No - U, với khẩu hiệu “xoá đường lưỡi bò, bảo vệ biển đảo”. Newfeed facebook của tôi mỗi ngày một nhiều hơn những thông tin về các cuộc biểu tình chống Trung Quốc, những vụ cưỡng chế - cướp đất của nhà cầm quyền cộng sản, những vụ án oan, những video clip phóng sự hiện trường của anh Lân Thắng và anh Lê Dũng Vova ghi lại. Cái “chân lý sáng ngời về Đảng cộng sản, về Bác Hồ” trong tôi bắt đầu lung lay từ đó.

Tôi bắt đầu đặt câu hỏi, bắt đầu vắt óc suy nghĩ, bắt đầu biết search google với những từ khoá “trái chiều” như: sự thật về Hồ Chí Minh, tội ác của Đảng cộng sản Việt Nam, Hồ Chí Minh là ai, ... Mọi thứ bắt đầu mở ra, những luồng thông tin đa chiều, đôi khi là trái chiều với những thứ tôi từng được biết, được nghe, được giáo dục.

....

Từ những diễn biến trong suy nghĩ, cảm xúc của mình, đến việc bắt đầu lên tiếng trên mạng xã hội, rồi vượt qua sợ hãi để bước chân xuống đường như thế nào, xin được viết tiếp ở những phần sau.

Đỗ Thanh Vân - 29/10/2018.
FB Đỗ Thanh Vân

 

No comments:

Post a Comment