Sunday, March 24, 2024
Bọn CSVN chơi nguuu phá bia chủ quyền thời VNCH, rồi phát hiện chơi nguu nên chắp vá nhìn rất lôi thôi.
Saturday, March 23, 2024
[VNCH - 9 ĐIỀU ĐÁNG NHỜ VỀ VIỆT NAM CỘNG HÒA]
[VNCH - 9 ĐIỀU ĐÁNG NHỜ VỀ VIỆT NAM CỘNG HÒA]Năm nào cũng vậy, mỗi lần tháng 4 tới là dân mạng lại chia sẻ nhau về những ký ức trước 1975 để tưởng nhớ về một quốc gia cho người Việt bây giờ đã không còn tồn tại. Như coi lại một bộ phim tài liệu hoặc đọc hoài một cuốn sách, dù hơn 40 năm đã trôi qua nhưng nó chưa bao giờ cũ.
Thursday, March 21, 2024
La Dalat, một thời những chiếc xe hơi đầu tiên sản xuất tại Việt Nam
Năm 1919, Andre Citroen, một kỹ sư người Pháp đã sáng lập ra hãng xe mang tên ông thì đến năm 1926, Citroen xuất cảng sang Đông Dương với văn phòng chính đặt ngay tại Sài Gòn, nơi là khách sạn Rex sau này.
Citroen là một hãng xe hơi nhỏ của Pháp nhưng có những kỹ thuật tiên phong trong kỹ nghệ xe hơi, từng được hãng General Motors (GM) của Mỹ có ý định mua lại nhưng bất thành, về sau sát nhập vào hãng Peugeot cũng của Pháp.
Giữa thập niên 60s, khi xe hơi và xe Honda Nhật bắt đầu xuất cảng sang Việt Nam, để cạnh tranh xe Nhật, vị giám đốc của Citroen tại Sài Gòn lúc bấy giờ là Jacques Duchemin quyết định hợp tác với Việt Nam để sản xuất xe hơi nội địa với giá rẻ hơn.
Công Ty Xe Hơi Sài Gòn, hay chính xác theo bảng hiệu là "Sài Gòn Xe Hơi Công Ty" của Việt Nam ra đời và bắt đầu sản xuất xe từ khoảng năm 1969-1970. Xe được đặt tên là La Dalat, dựa theo thiết kế của Citroen Mehari và nhượng quyền xe Baby-Brousse nhỏ gọn, rẻ và tiện dụng được người Pháp sản xuất tại xứ thuộc địa Côte d'Ivoire, tức Bờ biển Ngà bên Châu Phi.
Quyết định đặt tên xe là La Dalat, có lẽ vì người Pháp yêu thích Đà Lạt mà họ xây dựng dựa theo kiến trúc Pháp và thường lên nghỉ mát trong khung cảnh thiên nhiên hữu tình để tránh cái nóng dưới đồng bằng khi sang Việt Nam. Những cái tên như Thung Lũng Tình Yêu (Valley D’Amour) cũng do người Pháp đặt tên. Họ xem Đà Lạt như một thiếu nữ nên mới dùng mạo từ giống cái (La). Xin nói thêm rằng, đây chỉ là giả thuyết của tác giả vì không tìm được các tài liệu tại sao có cái tên "La Dalat".
Quay lại cùng xe La Dalat, nếu nhập cảng thép tấm đến 15 đô la thì sản xuất nội địa chỉ có giá 1 đô lúc bấy giờ, cũng như giá nhân công rẻ hơn nhiều, xe La Dalat của Việt Nam trở thành những thế hệ xe đầu tiên trong mô hình xe FAF (Facile a Fabriquer, Facile a Financer) dễ sản xuất, dễ mua bán của Citroen cho các quốc gia nghèo. Mục tiêu của mô hình xe FAF là nâng sản xuất các bộ phận sản xuất nội địa lên đến 50%.
La Dalat nhập cảng những bộ phận chính của Citroen như máy, hộp số, dàn nhún, hệ thống lái, thắng và Việt Nam chế tạo phần ngoài như thân, cửa, ghế, vỏ xe, các phụ tùng... còn lại. Thân xe là thép dập và được bắt ốc vào sườn, không hàn như xe ngoại quốc.
Các tài liệu từ Citroen viết rằng, các cơ phận sản xuất nội địa tại Việt Nam trong giai đoạn đầu tiên chiếm khoảng 25% của toàn bộ chiếc xe La Dalat và tăng đến 40% vào năm 1975, với tổng cộng số xe xuất xưởng vào khoảng trên dưới 5,000 xe. La Dalat cho ra bốn kiểu xe, phù hợp túi tiền người mua, dễ bảo trì hay sửa chữa, được giới trung lưu Sài Gòn ưa chuộng và mua chạy trên đường phố.
Hơn nửa thế kỷ trôi qua, kỹ nghệ xe hơi đã thay đổi tột bậc so với thế hệ xe La Dalat còn thô sơ lúc bấy giờ. Nhưng nếu so sánh thì cần nhìn lại trong cùng cột mốc thời gian.
Những chiếc xe Kia Brisa hay Hyundai Poni, thế hệ xe đầu tiên của các hãng Kia và Hyundai của Nam Hàn xuất xưởng vào những năm 1974-1975, sau cả La Dalat và không thể xem là đẹp hơn La Dalat, nếu không nói là ngược lại.
Và hơn hết, La Dalat, những xe hơi đầu tiên sản xuất tại Việt Nam đã sản xuất được đến 40% bộ phận xe vào thập niên 70s của thế kỷ trước.
Còn hôm nay, liệu bao nhiêu phần trăm bộ phận những chiếc xe hơi đang được quảng bá là "Made in Vietnam" được chế tạo tại Việt Nam?
Đinh Yên Thảo
Sunday, March 17, 2024
Đại tá VNCH Hồ Ngọc Cẩn nói lời cuối cùng trước khi bị Cộng Sản hành hình:
Nữ nghệ sĩ Phượng Mai
Nữ nghệ sĩ Phượng Mai, sanh ngày 29/10/1956, con của 1 gia đình đông con. Cha mẹ của Phượng Mai có tất cả 13 người con mà Phượng Mai là con gái thứ 7, vì nhà nghèo, khổng thể nuôi 1 đàn con đông như vậy nên cha mẹ của Phượng Mai cho cô làm con nuôi của bà cô ngoại là nữ nghệ sĩ tiền phong Cao Long Ngà.Gia đình của Phượng Mai bên nội, ngoại đều là những nghệ sĩ nổi danh trong sân khấu tuồng cổ. Phượng Mai thuộc về thế hệ thứ 5 trong gia đình nghệ sĩ nầy. Ông Ngoại là nghệ sĩ tài danh Cao Tùng Châu, bầu gánh hát bội Phước Tường. Nữ nghệ sĩ Cao Long Ngà, em gái của ông Cao Tùng Châu là 1 diển viên hát bội tài danh được Hội Khuyến Lệ Cổ Ca liệt vào danh sách Ngũ Trân Châu của ngành hát bội, gồm có các viện ngọc quí như Cô Năm Nhỏ, Năm Đồ, Cao Long Ngà, Năm Sa Đét và Ba Út.Tuy vai vế của nghệ sĩ Cao Long Ngà ngang hàng với bà nội, bà ngoại của Phượng Mai, nhưng bà cho Phượng Mai gọi bà bằng Má và gọi chồng bà, ông Sáu Xường bằng Cha. (Sáu Xường là cầu thủ nổi danh của đội banh Étoile Gia Định, cùng với thủ môn Tịnh, đấu ngang ngửa với đội banh Hương Cảnh mà trung phong Lý Huệ Đường của đội banh Quốc Tế này đã thán phục hậu vệ Xường và thủ môn Tịnh của Việt Nam.)Ộng cậu của Phượng Mai là em vợ của ông bầu Nguyễn Phước Cương, cha ruột của nữ nghệ sĩ Kim Cương; do quan hệ gia đình nên lúc Phượng Mai được 5 tuổi, Kim Cương đã đưa Phượng Mai đi đóng phim, 1 vai con trong phim Ảo Ảnh của đạo diển Hoàng Vĩnh Lộc.Phượng Mai hát vai con trong vở “Thiếu Phụ Nam Xương” trong ban kịch Kim Cương, diển mổi sáng chúa nhựt tại rạp Thanh Bình Sài Gòn. Cô còn được Kim Cương tập cho các vai đào con trong các vở kịch: Tôi Là Mẹ, Cuối Đường Hạnh Phúc, Sắc Hoa Màu Nhớ.Ngoài việc đóng phim, đóng kịch, hàng đêm Phượng Mai đều theo bà mẹ nuôi (Cao Long Ngà) đến rạp hát, xem bà hát nên từ nhỏ đến lớn, tiếng đàn, giọng ca, trống, phách và các điệu múa hát của nghệ sĩ trên sân khấu tiêm nhiễm vào tiềm thức nên Phượng Mai tuy không chánh thức được truyền nghề, cô vẩn múa hát rất có duyên.Phượng Mai học trường tiểu học Phan Văn Trị, ngang rạp hát bóng Đại Nam ở đường Trần Hưng Đạo.
Bà Cao Long Ngà và Ông Sáu Xường tức cười, nói: “Được! Má không đánh nửa, con nói làm đào hát, hát cho má coi, không hát được thì ăn 5 roi về tội nói láo đó.”
Các chương trình cải lương Hồ Quảng có Phượng Mai làm đào chánh, được Đài Truyền Hình phát đi vào các tối thứ bảy, thu hút đông đảo khán giả ở Sài Gòn, Chợ Lớn, Gia Định và các vùng phụ cận.
Cuối năm 1979, Phượng Mai theo chồng định cư ở Tây Đức trong 15 năm.
Từ năm 1994, gia đình đổ vở, cô sang qua California định cư, sống với 2 con. Ở hải ngoại suốt 19 năm, Phượng Mai vẩn sống bằng nghề hát vì cô giỏi về mọi mặt. trong lãnh vực tân nhạc, cô được các trung tâm băng nhạc lớn mới thu thanh thu hình (Thúy Nga, Làng Văn, Giáng Ngọc) được mời đi show tân nhạc, cải lương và Hồ Quảng, hát chung với Hương Lan các vở tuồng: Lương Sơn Bá & Chúc Anh Đài, Cho Trọn Cuộc Tình, Tấm Lòng Của Biển, Áo Cưới Trước Cổng Chùa, Khi Hoa Anh Đào Nở, Người Đẹp Bạch Hoa Thôn, Hoa Đồng Cỏ Nội, Dương Quí Phi …
Giọng Phượng Mai ấm áp, ngọt ngào, truyền cảm, có hơi thổ như giọng ca của Thanh Nga, Mỹ Châu. Phượng Mai ca cổ nhạc theo điệu cải lương rất chuẩn mực, đúng bài bản, đúng điệu, theo đúng chân truyền, ca Hồ Quảng cũng rất hay, rõ lời.
Nghệ sĩ Phượng Mai sinh ra trong một gia đình đông con, cha chị là người Bến Tre còn mẹ chị là người Tây Ninh; chị là người con thứ 7 trong gia đình vì nhà nghèo nên chị được bố mẹ cho cô làm con nuôi của nữ nghệ sĩ Cao Long Ngà - “nữ nghệ sĩ tiền phong quốc tế” vì là người đầu tiên sang Pháp biểu diễn.
Tuesday, March 12, 2024
VIẾT CHO CÁC EM DƯ LUẬN VIÊN..."YÊU VẤU"!
Năm nào cũng vậy, cứ hể gần 30 Tháng Tư là ban Tuyên giáo lại xua các em đi khắp ngã, đến từng trang cộng đồng, trang cá nhân của anh em dân chủ, chỉ để làm 1 công việc duy nhất là chọc quê, phá đám, xả rác rưởi trên trang của người khác. Và các em cần mẫn làm chuyện ấy trong vô thức.
Tuyệt nhiên, các em không có 1 tí gì là lý luận để biết mình nói vậy, nhận định vậy có đúng sự thật không, có vi phạm đạo đức làm người không, có tự hạ giá trị nhân văn của chính mình không. Tôi thấy tội nghiệp các em, chỉ vì tiền mà các em để ban Tuyên giáo sai các em làm con rối rẻ tiền! Hôm nay, tôi muốn nói một lần cho ra lẽ những từ mà các em hay dùng.
Ngoài những từ mà các em thường sử dụng như: Khát nước - Đu càng - Tộc Nail,... đặc biệt các em còn luôn sẵn sàng buông ra những tiếng chửi thề, những từ ngữ tục tĩu khó chấp nhận được từ miệng một người tử tế. Chửi người khác, khinh thường người khác nhưng không tự biết mình đang bước xuống vị trí rất thấp trong mức thang nhân văn khi làm vậy. Tôi thấy các em thật đáng thương và tôi muốn nói với các em 1 lần về những từ mà các em muốn đổ lên đầu người khác.
"KHÁT NƯỚC"
Khi các em hỏi ai đó "Khát nước không?" các em muốn ám chỉ họ là người mất nước, là vô tổ quốc. Cái đó còn tuỳ các em nghĩ thế nào là tổ quốc.
Thế giới bây giờ nhỏ lắm, con người di chuyển không ngừng giữa các lục địa. Em ở đâu, tôi ở đâu không thành vấn đề. Tổ quốc của em, tổ quốc của tôi chính là cái cội nguồn, là dòng máu, là tấm lòng của tôi, của em đối với tổ quốc. Chừng nào mà mình thấy mình có trách nhiệm đóng góp cho sự tồn vong của tổ quốc, thì mình xứng đáng là con dân của tổ quốc đó!
Hãy nhớ cho rằng tổ quốc là một trạng thái mà chính cá nhân đó cảm nhận được chứ không phải là điều gì mà em hay ai khác ban bố cho. Các em không có quyền gì với người khác về tổ quốc của họ! Vậy nên nói người này "khát nước" người kia "khát nước" là nói xàm em nhé!
Có biết bao người đang ở trong nước mà phá hoại đất nước dưới nhiều hình thức? Lại có biết bao người Việt dù xa xứ nhưng vẫn gửi những đồng tiền cực khổ của họ về giúp đỡ đồng hương ở quê nhà. Ai là người xứng đáng để có một tổ quốc hơn?
"ĐU CÀNG"
Hình ảnh đoàn người di tản kéo nhau lên chiếc trực thăng đậu trên nóc toà lãnh sự Mỹ để di tản trong ngày 30 Tháng Tư, 1975 là một hình ảnh đáng xấu hổ cho CS Bắc Việt lúc đó. Tại sao khi quân Bắc Việt vào, người dân không vui mừng ở lại chào đón mà vội vã ra đi, đến phải chen nhau bám lấy chiếc trực thăng. Xấu hổ không?
Ban Tuyên giáo không thấy xấu hổ để mớm cho các em dùng những từ này đi chế giễu người khác, thì thật ra họ đang tự vả vào mặt họ đấy! Các em nhắm mắt dùng thì tự các em cũng đang vả vào mặt mình các em biết không?
"TỘC NAIL" - "DŨA MÓNG"
Có lẽ không một ngành nghề nào mà đã đổ tiền nhiều nhất và sớm nhất về cho bà con trong nước sau năm 75 đấy các em.
Vào thập niên 80' đất nước kiệt quệ vì bị cấm vận, có lẽ tiền từ "tộc Nail" là nguồn ngoại tệ duy nhất đổ vào Việt Nam để bà con đỡ phải ăn bo bo, húp cháo. Gia đình có Việt kiều ở hải ngoại là đầu vào của kiều hối, rồi từ đó kiều hối được phân tán dần qua các dịch vụ trao đổi, buôn bán,... qua nhiều ngõ ngách, nó đã chảy vào túi của các em đấy! Một cách gián tiếp, các em có ăn ké thì làm ơn đừng coi khinh người cho các em miếng ăn. Như vậy vô ơn lắm!
Mà nói thật nha, "dũa móng" thì đã sao? "Tộc nail" dùng sức lao động đổi lấy miếng cơm một cách lương thiện. Họ không khinh người, họ không chửi rủa, thù hằn ai, họ dành dụm tiền gửi về nước với một số lượng lớn, cần mẫn, đều đặn. Số kiều hối này không ít đâu. Nếu họ ngưng gửi, gia đình họ sẽ đói và các em cũng đói lây! So với họ về tiền bạc chưa chắc các em đã kiếm được nhiều tiền bằng họ, so về nhân cách sống thì các em không bằng họ đâu nhé!
Một điều mà các em không thể ngờ là chính người Việt tị nạn đã nâng ngành nail lên thành 1 kỹ nghệ có tầm vóc với nhiều hãng xưởng, nhiều cơ sở dịch vụ khắp nước Mỹ và nay lan qua cả , Á châu. Tất cả doanh nghiệp này hầu như nằm trong tay của người Việt. Lợi nhuận mà họ tạo ra đóng góp vào nền kinh tế Mỹ không ít đâu. Đây là một sự thành công của người Việt mà các dân tộc khác cũng phải ngã mũ, không đáng hãnh diện hay sao?
VÀI LỜI VỚI BAN TUYÊN GIÁO
Nói với các em dư luận viên mà không nói tới ban tuyên giáo là một sự thiếu sót lớn.
Bởi vì chính quý vị đã xui đám trẻ nhỏ đi "đánh trận" mà không trang bị cho các em ấy bất cứ một luận cứ hợp lý nào để mà đi tuyên vận. Để các em ấy nói những lời ngây ngô, vô nghĩa, thù hận, chửi tục,... cho thấy quý vị cũng chẳng biết tuyên vận là phải làm gì. Cái gì đúng, cái gì sai quí vị cũng chẳng hiểu i tờ gì ráo, chỉ giỏi xúi trẻ ăn c.'t gà là hay thôi.
Tôi khinh quý vị!
【Huỳnh Thị Thanh Nhàn】
Monday, March 4, 2024
[GÓC NHÌN : DÂN CHẾT VÌ TAI NẠN GIAO THÔNG - TẠI AI]
Mỗi năm tầm 10,000 người Việt Nam chết vì Tai Nạn Giao Thông (TNGT), nghĩa là mỗi ngày khoảng 27 người ra đường không trở về với gia đình. Nguyên nhân là gì. Đọc báo hay mấy tay gõ phím thì họ sẽ đưa ra những lý do như: ý thức dân kém, không nhường đường, chạy ẩu và xe đông.
Nhưng cốt lõi của vấn đề chính là chính phủ CS. Vì sao tại vì CS. Để tôi đưa ra những lý do rồi giải thích.
1. Thuế xe hơi cao - Không có người Việt Nam nào lại thích chạy xe máy cả, nhưng vì thuế xe hơi quá cao nên không còn lựa chọn nào khác. Ở Campuchia giá xe hơi cũ chỉ tầm $5000 (100 triệu VND), quá rẻ đối với người Việt Nam. Nhưng vì thuế nhập khẩu 300% nên xe hơi trở thành một món hàng đắt giá. Vì không mua được xe hơi nên phải chấp nhận rủi ro với xe máy. Chạy xe máy thì khi té hay gặp tai nạn thì chết chắc. Cho nên chính sách thuế của chính phủ đóng một phần quan trọng. Campuchia nghèo như gì mà họ không có vấn nạn tai nạn giao thông như Việt Nam, vậy nghèo đâu phải là vấn đề.
2. Đường chật hẹp - Nếu bạn đã đi Thái Lan thì sẽ biết là đường bên đó rất rộng. Xe hơi chạy làn xe hơi, xe máy chạy làn xe máy. Tai nạn hiếm khi nào xảy ra. Ở Việt Nam thì đường quốc lộ 1A như cái đường làng, chút xíu, mọi xe đều chen lấn nhau để chạy. Vậy tại sao đường xá ở Việt Nam lại đầy ổ gà, chật hẹp và đông? Vì quan chức đã ăn bớt tiền xây dựng. Đường chật hẹp thì dân phải chen lấn nhau để đi. Lỗi này là của ai. Đâu phải của dân, dân nào muốn.
3. Phương tiện công cộng kém - Giờ chính phủ nắm lĩnh vực vận chuyển công công, không cho tư nhân khai thác các chuyến xe buýt. Họ quản lý kém, xe buýt thì luôn trễ giờ và không hiệu quả. Nên người dân không thích đi xe buýt. Trong khi đó ở những nước khác, xe buýt chính là phương tiện đi lại chính của dân chúng. Chưa nói đến xe lửa điện, hiện tại tuyến Metro ở Sài Gòn đang ngừng thi công vì thiếu vốn. Lỗi này tại ai, chính phủ chứ ai, chứ dân nào có quyền quyết định.
Một phần cũng vì ý thức kém. Nhưng tôi hỏi lại, ý thức dân kém tại ai. Họ biết CSGT đâu có rảnh mà phạt mấy cái lỗi lạng lách hay chạy ẩu. CSGT chỉ ngoắc xe vô vòi tiền, đưa tiền rồi đi. Cho nên người dân không phục, không phục thì ý thức không được cải thiện. Như anh nông dân chăn vịt, anh ta thả vịt để bày vịt ỉa lên vườn của người khác, sau đó đổ thừa tại ý thức bày vịt kém. Anh là người chăn nuôi quản lý thì phải có trách nhiệm chứ, còn không thì để người khác làm.
Cho nên quay về chủ đề. Tai nạn giao thông ở Việt Nam nhiều là tại ai, vì sao mỗi năm 10,000 người chết trên đường, vì sao đường phố chật hẹp, và vì sao xe hơi lại quá đắt? Chỉ có một nguyên nhân. Đừng ngụy biện, đừng dùng lý luận chính trị để biện hộ. Dân không phải là vấn đề, chính phủ mới là vấn đề.
(Ku Búa @ Cafe Ku Búa)