Wednesday, April 9, 2025

Từ Hào Khí Địa Đạo Củ Chi Đến Tiếng Kêu Oan Giữa Thời Bình


Từ Hào Khí Địa Đạo Củ Chi Đến Tiếng Kêu Oan Giữa Thời Bình

Trong lòng đất Củ Chi, giữa những căn hầm chật hẹp, nóng bức, thiếu thốn ánh sáng, những người chiến sĩ Việt Cộng từng ngồi quanh ánh nến leo lét, lặng lẽ nghe tuyên huấn. Lá cờ đỏ sao vàng và cờ Mặt trận Giải phóng miền Nam treo trên vách đất, lung linh trong ánh sáng mờ ảo. Họ, những con người trẻ tuổi, rời xa gia đình, từ bỏ tuổi thanh xuân, sẵn sàng hy sinh tất cả để đem về ngày 30/4 – ngày mà họ tin là giải phóng dân tộc, mang lại hòa bình và ấm no cho nhân dân.

Họ không ngại khổ, không ngại chết, vì trong tim họ là lý tưởng cao đẹp: đất nước độc lập, nhân dân hạnh phúc. Họ tin rằng, ngày chiến thắng đến, những hy sinh của họ sẽ được đền đáp, đất nước sẽ đổi thay, nhân dân sẽ sống trong hòa bình, ấm no.

Nhưng 50 năm sau, những con người từng chịu đựng cái đói, cái rét, muỗi rừng, bom đạn nay lại đang chịu đựng một nỗi đau còn tàn khốc hơn – sự phản bội từ chính những người mà họ từng chiến đấu để bảo vệ.

Trước cổng trụ sở tiếp dân trung ương Đảng và nhà nước, những người cựu chiến binh năm xưa, nay đã già, tóc bạc, lưng còng, đứng giữa phố phường nhộn nhịp mà gào khóc kêu oan. Lá cờ Mặt trận Giải phóng miền Nam mà họ từng giương cao trên chiến trường, nay chỉ còn là một biểu tượng bị lãng quên trong tay những người vô gia cư. Họ - những người từng mang lại chiến thắng, nay không có nổi một mái nhà để dung thân.

Họ mặc lại bộ quân phục ngày xưa, những huân chương trên ngực sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, nhưng không ai nhìn họ với sự biết ơn. Những kẻ từng tung hô họ, gọi họ là "anh hùng", nay thờ ơ quay lưng. Chính quyền mà họ từng hết lòng phụng sự giờ cướp đất, cướp nhà, đẩy họ ra đường trong sự tuyệt vọng.

Họ từng tin rằng chiến thắng sẽ đem lại công bằng, nhưng chính họ lại là những kẻ bị bỏ rơi.

Người Việt Nam luôn được dạy "ăn quả nhớ kẻ trồng cây", nhưng hôm nay, ai nhớ đến những người đã đổ máu để trồng nên cái cây này?

Hào khí chiến thắng năm xưa còn vang vọng, nhưng những con người làm nên chiến thắng ấy, giờ chỉ còn lại những tiếng kêu oan nghẹn ngào giữa lòng thủ đô. Họ không ngã xuống bởi đạn bom quân thù, mà gục ngã trước sự vô tâm, bạc bẽo của chính những người mà họ từng bảo vệ.

Đau xót thay!

Video:

 

Vẫn là một vở kịch cũ, nhưng lần này, Tập Cận Bình muốn tự tay đạo diễn.

Vẫn là một vở kịch cũ, nhưng lần này, Tập Cận Bình muốn tự tay đạo diễn.

Giữa tháng 4/2025, Tập Cận Bình lại ghé thăm Việt Nam. Lần thứ năm. Vẫn cái điệp khúc “hữu nghị”, “đồng chí”, “láng giềng tốt”, nhưng thực chất, một bề trên ghé thăm chư hầu để kiểm tra trật tự nội bộ. Câu hỏi không phải là Tại sao Tập đến? mà là Tại sao CS Việt Nam vẫn phải mở cửa đón hắn?

Đại hội 14 – Vòng kim cô Bắc Kinh siết chặt hơn bao giờ hết

Sang năm 2025, ĐCSVN tổ chức Đại hội 14 – cuộc sát phạt nội bộ để phân chia quyền lực cho nhiệm kỳ tới. Và theo lệ cũ, Bắc Kinh sẽ "soi" trước. Bởi lẽ, ai ngồi vào ghế nào không chỉ do "đảng ta" quyết định, mà còn phụ thuộc vào “thiên triều”. Không có dấu ấn Trung Nam Hải, chẳng ai dám chắc chiếc ghế của mình sẽ vững.

Tập đến không phải để bàn về tình hữu nghị viển vông, mà để gật đầu hay lắc đầu trước những gương mặt trong bộ máy sắp tới. Kẻ nào trung thành? Kẻ nào có tư tưởng "chệch hướng"? Ai đáng bị loại bỏ? Đây là chuyến sát hạch cuối cùng trước ngày "phong vương".

Thương chiến Mỹ - Trung: Đàn em phải biết đường mà đi

CS Việt Nam những năm gần đây hưởng lợi từ căng thẳng thương mại Mỹ - Trung, trở thành trạm trung chuyển cho hàng Trung Quốc đội lốt “Made in Vietnam” để né thuế quan Mỹ. Nhưng nay, với Donald Trump trở lại Nhà Trắng và hàng rào thuế 46% đè lên hàng xuất khẩu Việt Nam, Bắc Kinh lo ngại nguồn lợi gián tiếp này bị chặn đứng.

Tập đến để "nhắc nhở" đàn em: Phải tiếp tục là mắt xích trong chuỗi lợi ích của Trung Quốc, phải giúp mẫu quốc né đòn Mỹ, không được lật lọng, không được “đu dây” quá đà. Việt Nam có thể nghĩ mình khôn khéo, nhưng cuối cùng vẫn chỉ là con tốt trên bàn cờ chiến lược Trung - Mỹ.

Biển Đông, Campuchia – Chiếm đất vẫn là bạn tốt?

Trung Quốc chiếm biển, chiếm đảo, đe dọa ngư dân, tập trận ngay trên vùng biển Việt Nam, nhưng ĐCSVN vẫn cúi đầu xưng “bạn vàng”. Tập đến để kiểm tra xem Việt Nam có còn ngoan ngoãn?

Chưa hết, Campuchia – đồng minh trung thành của Bắc Kinh – đang dần trở thành gọng kìm siết Việt Nam. Trung Quốc xây cảng quân sự Ream, kiểm soát kênh đào Phù Nam, biến Campuchia thành bàn đạp chiến lược. Bài học 1979 vẫn còn đó, nhưng có lẽ chư hầu đã quên.

Đất hiếm, đường sắt cao tốc – Chư hầu đừng mơ thoát khỏi quỹ đạo

Việt Nam bất ngờ tuyên bố phát hiện 30 tấn vàng trùng với vùng đất hiếm Tây Bắc, ngay trước khi Tập đến. Một cái mồi câu ném về phía Mỹ? Nhưng để vận chuyển, lại phải qua hệ thống đường sắt do Trung Quốc kiểm soát.

Rồi còn đường sắt cao tốc Bắc - Nam. Nhật Bản, Mỹ muốn đầu tư? Không dễ đâu! Tập sẽ đòi phần của mình, và như thường lệ, Việt Nam sẽ lại phải nhún nhường.

Tóm lại: Một cuộc vi hành của Hoàng đế, một màn phủ phục của chư hầu

Biển bị chiếm, đảo bị cướp, ngư dân bị đe dọa, kinh tế bị kiểm soát, nhưng mỗi lần thiên triều ghé thăm, chư hầu lại khấu đầu tiếp đón.

Tập không đến để thắt chặt tình hữu nghị. Hắn đến để kiểm tra đàn em, định hướng tương lai chính trị Việt Nam, dạy cho ĐCSVN cách phục vụ lợi ích Trung Quốc. Và như những lần trước, chư hầu sẽ tiếp tục thuần phục, tiếp tục ngợi ca "mối quan hệ tốt đẹp" với kẻ đã và đang bóp nghẹt đất nước này.

Vậy nên, đừng hỏi tại sao Tập đến. Hãy hỏi tại sao CS Việt Nam chưa bao giờ dám từ chối.
 

Tin vui cho Việt Nam: Mỹ "đánh sập" Trung Quốc, nhưng đừng làm "đồng minh hèn hạ"!


Tin vui cho Việt Nam: Mỹ "đánh sập" Trung Quốc, nhưng đừng làm "đồng minh hèn hạ"!

Tin nóng: Mỹ giáng đòn sát ván lên Trung Quốc, nâng thuế 125%, trong khi Việt Nam lại được "đãi ngộ đặc biệt" – giảm thuế xuống chỉ còn 10% trong 90 ngày để đàm phán tiếp. Cơ hội vàng! Nhưng cũng là bài kiểm tra bản lĩnh của chính quyền Việt Nam.

Tập Cận Bình: Kẻ khổng lồ gục ngã trước cú đấm của Mỹ

Trung Quốc đang ngấm đòn nặng nề trong cuộc chiến thương mại. Lâu nay, Bắc Kinh luôn dùng mánh khóe "chuyển kiếp" hàng hóa, gắn mác “Made in Vietnam” để né thuế Mỹ. Nay thì hết cửa! Mỹ đã nhìn thấu bài trò của Tập Cận Bình và tung cú đòn mạnh nhất từ trước đến nay.

Cùng lúc đó, Việt Nam lại được "chiếu cố", thuế giảm xuống chỉ còn 10%. Một tin vui, nhưng cũng là một phép thử: Việt Nam có tận dụng cơ hội này để phát triển chính mình, hay lại tiếp tục làm sân sau hèn hạ cho Trung Quốc?

Đừng biến cơ hội thành con dao tự cứa vào cổ

Cộng sản Việt Nam giờ đang đứng trước ngã ba đường:

Nếu biết tận dụng cơ hội, nâng cao năng lực sản xuất, phát triển công nghiệp thực sự, Việt Nam có thể bước lên một tầm cao mới.

Nhưng nếu lại cúi đầu làm "đàn em" cho Bắc Kinh, để Trung Quốc đội lốt Việt Nam xuất khẩu sang Mỹ, thì cánh cửa vừa mở ra sẽ lập tức đóng sập lại. Khi đó, Mỹ sẽ không chỉ đánh thuế, mà còn đưa Việt Nam vào danh sách đen thương mại.

Lịch sử đã cho thấy, Bắc Kinh chưa bao giờ muốn Việt Nam thực sự mạnh lên. Nếu để Trung Quốc lợi dụng một lần nữa, Việt Nam chẳng những mất đi cơ hội hiếm có, mà còn phải gánh chịu hậu quả thảm khốc khi Mỹ quay lưng. Làm tay sai cho Trung Quốc chỉ có đường chết!

Bài học từ quá khứ – Mỹ không dễ bị lừa!

Hãy nhớ lại bài học năm 2019: Khi Trump đánh thuế Trung Quốc, hàng loạt công ty Trung Quốc ồ ạt đổ vào Việt Nam, lập nhà máy trá hình để xuất khẩu sang Mỹ. Kết quả? Mỹ siết chặt kiểm soát, phát hiện hàng loạt doanh nghiệp gian lận, và Việt Nam suýt bị đưa vào danh sách trừng phạt thương mại.

Lần này, Mỹ thừa hiểu Trung Quốc sẽ lại tìm cách luồn lách. Nếu Việt Nam tiếp tay, hậu quả sẽ còn nặng nề hơn trước!

Cơ hội hiếm có: Hãy đứng thẳng lưng mà đi!

Mỹ đã giơ cành ô liu, giảm thuế cho Việt Nam để khuyến khích phát triển thực sự, chứ không phải để làm "kho hàng trá hình" cho Trung Quốc. Nếu chính quyền Việt Nam thực sự biết nghĩ xa, hãy tận dụng 90 ngày vàng này để:

✅ Tăng cường kiểm soát chặt chẽ nguồn gốc hàng xuất khẩu, tránh để Trung Quốc lợi dụng.
✅ Thu hút đầu tư thực sự từ Mỹ và đồng minh, thay vì chỉ làm công xưởng phụ thuộc Trung Quốc.
✅ Xây dựng thương hiệu riêng, sản xuất sản phẩm chất lượng thay vì chỉ gia công.

Nếu làm được, Việt Nam có thể bước ra khỏi cái bóng của Trung Quốc và trở thành một đối tác thương mại mạnh mẽ, đáng tin cậy trên trường quốc tế.

Thông điệp cuối cùng: Đừng làm "tay sai ngu ngốc"!

Việt Nam đang có cơ hội ngàn năm có một để tự đứng vững. Đừng để cộng sản Trung Quốc biến đất nước này thành "cửa hậu" để trốn thuế Mỹ! Nếu vẫn cúi đầu làm nô lệ cho Bắc Kinh, tương lai chỉ có thể là mất tất cả.

Hãy nhớ: Cơ hội không đến lần hai!

 

Saturday, March 29, 2025

“LUẬT ĐẶC KHU” - BẤT CHIẾN TỰ NHIÊN THÀNH


“LUẬT ĐẶC KHU” - BẤT CHIẾN TỰ NHIÊN THÀNH
Vừa qua, một sự việc khá kín tiếng về “Đặc khu” đã âm thầm nhen nhóm trên báo Đảng. Cụ thể theo trang Thuvienphapluat ngày 26/3 có tựa đề: “Hoàn thành tổ chức đại hội đại biểu đảng bộ xã, phường, đặc khu nhiệm kỳ 2025-2030 trước ngày 31/08/2025”. Kèm theo là một loạt các hoạt động liên quan như: tháng 09/2024 Tô Lâm đến thăm đặc khu Mariel ở Cuba, Quảng Ninh xin thí điểm đặc khu Vân Đồn, Phú Quốc đề xuất 2 đặc khu là bắc và nam Phú Quốc, và mới đây 20/3/2025 Phó thủ tướng Nguyễn Chí Dũng đã đến Thẩm Quyến (Trung Quốc) để đẩy nhanh hợp tác phát triển đặc khu.
Vậy là ý định cho thuê “đặc khu” đã trở lại, nhưng lần này, nó “lén lút” trở lại sau 7 năm vắng bóng theo sự chỉ đạo của tuyên giáo. Nghĩa là họ đã âm thầm thông qua nó mà không hề cho nhân dân được nghe, được biết, được thảo luận. Nhớ lại câu chuyện “Đặc khu 99 năm” hồi 2018, khi mà đồng bào cả nước xuống đường biểu tình, phản đối thì Quốc hội cũng có những người đứng ra chỉ trích vấn đề trên, đặc biệt là ông Dương Trọng Nghĩa với câu: “thời hạn này là ngang với 3-4 thế hệ con người, thực chất là hình thức nhượng địa mà hiện nay chỉ có những nước nghèo đói, lạc hậu, hoang sơ mới cần đến,...” nhờ vậy mà luật trên đã không được thông qua.
Giờ đây, bỗng dưng, các quy định về “đặc khu” nằm chình ình trong văn kiện luật pháp, như là 1 sự đương nhiên! Mọi thứ đều mịt mờ trong tĩnh lặng khi nhân dân không hề hay biết cụ thể, còn Quốc hội thì đã trở thành bù nhìn, chỉ biết im lặng biểu quyết thuận ý trước những quyết định của một nhóm lợi ích mà không nghĩ gì tới quốc gia, đồng bào. Họ nói bàn như hai từ “Đặc khu” đã và đang hiện hữu, nhưng thực tế là chưa bao giờ được thông qua hay nó cũng chưa bao giờ là một thực thể từng tồn tại trên mảnh đất hình chữ S này.
Rõ ràng, dã tâm của ngoại bang mà cụ thể là Trung Quốc, mà suốt ngày báo Đảng chỉ dám nói hai chữ “nước lạ”, đã và đang thâu tóm tới tầng lớp chóp bu của Đảng Cộng Sản. Khi mà người CS bị mờ mắt vì lợi ích riêng thì người khổ chỉ có thể là nhân dân, chủ quyền mà mất thì dân tộc này chỉ có thể là nô lệ cho kẻ khác. Lãnh thổ này mà mất thì con, cháu chúng ta sẽ ra sao? Vậy nên, mỗi người dân hãy là một chiến sĩ, không cần nhiều, hãy quan tâm đến chính trị, mỗi ngày một ít để có trách nhiệm hơn với quê hương. Và cũng để xem “họ” - những kẻ chóp bu, thượng tầng lãnh đạo đang phá hại Tổ Quốc này ra sao.
Nguyên Khôi
All reacti

 

Saturday, February 22, 2025

HIẾN PHÁP ĐỨNG SAU CƯƠNG LĨNH ĐẢNG – BẢN CHẤT ĐỘC TÀI TOÀN TRỊ


HIẾN PHÁP ĐỨNG SAU CƯƠNG LĨNH ĐẢNG – BẢN CHẤT ĐỘC TÀI TOÀN TRỊ

Khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tuyên bố: "Hiến pháp là văn kiện chính trị pháp lý quan trọng vào bậc nhất sau Cương lĩnh của Đảng", ông ta đã tự phơi bày bản chất độc tài của chế độ cộng sản Việt Nam. Trong một quốc gia dân chủ thực sự, hiến pháp phải là văn kiện tối cao, là nền tảng pháp lý đảm bảo quyền lợi của nhân dân. Nhưng ở Việt Nam, hiến pháp chỉ là công cụ để hợp thức hóa quyền lực của Đảng Cộng sản, còn mọi quyết định quan trọng đều phải phục tùng cương lĩnh của Đảng.

Hiến pháp có nhưng chỉ để trưng bày

Dù Hiến pháp Việt Nam có ghi rõ quyền tự do lập hội, tự do biểu tình, nhưng gần 80 năm qua, những quyền này chỉ nằm trên giấy. Mọi hội đoàn độc lập với chính quyền đều bị bóp nghẹt, những tổ chức xã hội dân sự thực sự đều bị coi là "thế lực thù địch". Ngay cả quyền biểu tình – một quyền cơ bản trong bất kỳ nền dân chủ nào – cũng bị cấm đoán hoàn toàn.

Thực chất, Hiến pháp Việt Nam chỉ tồn tại để tô vẽ bộ mặt chế độ, trong khi mọi quyền lực thực sự nằm trong tay Đảng Cộng sản. Đây là một hệ thống độc tài toàn trị, nơi đảng cầm quyền đứng trên cả pháp luật, và nhân dân chỉ là công cụ để phục vụ bộ máy cai trị.

Việt Nam cần tự do, dân chủ thực sự

Muốn nhân dân thực sự ấm no, hạnh phúc, đất nước không thể tiếp tục bị cai trị bằng một chế độ đặt quyền lợi của đảng lên trên quyền lợi của dân. Chỉ khi có tự do, dân chủ thực sự, một hệ thống pháp luật công bằng, quyền con người được tôn trọng, thì Việt Nam mới có thể phát triển bền vững, chứ không phải mãi mãi chịu cảnh độc tài toàn trị dưới danh nghĩa “đảng lãnh đạo tuyệt đối”.