NỀN GIÁO DỤC NGÀY CÀNG KỲ LẠ VÀ TỎ RA NGUY HIỂM
TỪ KẾ TƯỜNG
TỪ KẾ TƯỜNG
Việc Ông PGS Bùi Hiền “cố đấm ăn xôi” quyết tâm “cải cách” tiếng Việt để hình thành một loại chữ kỳ lạ, rối rắm, và hoàn toàn biến dạng lối chữ truyền thống mà các thế hệ trước đây đã học tôi không cho rằng đây là sáng tạo khoa học đổi mới chữ viết theo quy chuẩn của một người có đầu óc bình thường mà là một dạng tâm thần.
Thế rồi một số người hùa theo chứng tỏ mình có đầu óc đổi mới, a dua theo xu hướng "nghiên cứu một công trình tầm cỡ" cho thấy người bất bình thường trong vụ đổi mới tiếng Việt này không phải chỉ có mình ông Bùi Hiền. Và nếu ông Phùng Xuân Nhạ Bộ trưởng Bộ Giáo dục cho thử nghiệm vụ chữ Việt kỳ lạ này tôi e rằng chính đầu óc ông Phùng Xuân Nhạ cũng có vấn đề chứ không phải chỉ có tật nói ngọng nờ lờ và ngược lại.
Trước năm 1975, ở Sài Gòn có một người tên Nguiễn Ngu Í đã “sáng tạo” ra loại chữ biến dạng này và thử áp dụng viết lại tên ông ấy, những bài thơ, bài văn của ông Nguiễn Ngu Í viết theo lối “chữ lạ” này người ta cho là ông bị điên và nghe đâu có một thời gian ông Nguiễn Ngu Í đã vào chữa bệnh trong nhà thương điên Biên Hòa. Không lẽ ông PGS Bùi Hiền, những người a dua theo ông và những ai có trách nhiệm ở Bộ Giáo dục, kể cả Phùng Bộ trưởng cũng muốn nối gót ông Nguiễn Ngu Í vào đấy để có thời gian “nghiên cứu” thêm cái vụ chữ viết kỳ lạ này. Hay mấy ông, mấy bà muốn cả dân tộc này bị điên? Không, tôi không điên, con cháu tôi không điên, bạn bè tôi không điên, dân tộc này không điên.
Vụ này chưa xong lại tới vụ đánh vần chữ viết học sinh lớp 1 theo “công nghệ Giáo dục" của một ông GS nữa là ông Hồ Ngọc Đại không chỉ đã dạy trong nhà trường mà in thành sách Giáo khoa Tiếng Việt lớp 1 , tức đã được Bộ Giáo dục công nhận từ 2 năm trước, âm thầm thực hiện cho lộ trình thay đổi Tiếng Việt "kỳ lạ" không chỉ đọc mà còn ráp vần rối rắm, vòng vo, tối nghĩa như hủ nút khiến trẻ em đầu cấp 1 học và đọc theo kiểu "Người mù sờ voi".
Thế hệ chúng tôi, ở lứa tuổi chúng tôi và nhiều lứa tuổi về sau này cho tới tận trước ngày các ông có đầu óc đầy sáng kiến, đầy cải cách Giáo dục, vẫn đánh vần chữ viết theo truyền thống, đơn giản, dễ nhớ, mau thuộc chứ đâu có rối rắm, khó hiểu, quẹo lưỡi và tăm tối như cái cách mà mấy ông vẽ ra để buộc các cháu học sinh lớp 1 đầu óc còn ngây thơ trong sáng nhét vào. Thầy cô giáo vì miếng cơm manh áo, vì đồng lương đứng lớp mà bắt buộc phải dạy các cháu nhỏ ngây thơ cách đánh vần rối rắm, khó hiểu khiến đầu óc chúng bi mụ đi, tiếp thu không nổi.
Và rồi thì chúng tôi, những phụ huynh đã học chữ viết, đọc chữ truyền thống a, b,c, d,đ ngày xưa, rồi ráp vần thuộc lòng ô thì đội mũ, ơ thì mang râu, chữ i móc ngược, chữ tờ gạch ngang…sẽ không còn biết cách kèm cặp con cháu mình ra sao. Thế là chúng tôi bị... tái mù chữ ngang xương, chắc phải đi học lại lớp 1 cùng con cháu để hiểu được thứ chữ "Cải cách theo công nghệ Giáo dục" này. Vậy là không chỉ chúng tôi, mà nhiều thế hệ người Việt phải đi học lại lớp 1. Đây thực sự là một thảm họa, một đại bi kịch, một tấn trò đời...
Ngày xưa khi chúng tôi vào lớp 1 đã tắm đẵm trong ca dao, tục ngữ, cách ngôn: “Tiên học lễ, hậu học văn”, “Cá không ăn muối cá ươn, con cãi cha mẹ trăm đường con hư”, “Công cha như núi thái sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra. Một lòng thờ mẹ kính cha, cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”…Và, bộ sách “Quốc văn Giáo khoa thư” đã dạy chúng tôi không chỉ có văn hóa, kiến thức, lịch sử, văn chương mà cả học làm người với câu chuyện ngắn gọn, dễ nhớ, đọc qua một lần là thuộc nằm lòng, đầy tính nhân văn như: Mạnh Tông khóc măng, Mẫn Tử Khiêng đẩy cha vào rừng, Nhị thập tứ hiếu, Chuyện mẹ thầy Mãnh Tử dạy con...
Lớn lên, chúng tôi có những bộ sách Giáo khoa cho từng năm, từng lớp nhưng nhiều năm sau, nhiều lớp sau vẫn học, đọc lại được vì không thay đổi, không cải cách. Bây giờ cứ cải cách xoành xoạch mỗi năm, cải cách thi cử, cải cách tuyển sinh, cải cách lùng tùng xòe và ngày càng lộn tùng phèo. Bằng chứng là dẫn đến gian lận điểm thi, lo tiền bạc chạy trường điểm, trường chuyên. Mỗi lần cải cách, mỗi mùa thi là cả nước nháo nhào, phụ huynh lo lắng, học sinh hoang mang, xã hội bấn loạn, mất an ninh trật tự trong môi trường Văn hóa, Giáo dục.
Một nền Giáo dục mãi lo cải cách, mãi lo tìm chữ lạ, cách đánh vần lạ để hành học sinh, hành phụ huynh, làm rối tinh xã hội, môi trường sư phạm loạn xà bần là có động cơ gì? Và kết quả của nó ra sao? Đó là học sinh đánh học sinh rồi quây clip tung lên mạng xã hội coi như chiến tích, thầy đánh trò, trò đánh thầy, lịch sử mù mờ, tập làm văn ngây ngô… nhưng những trò chơi cộng đồng thì đều hướng đến sự phản cảm, kém văn hóa, thậm chí thô tục. Rồi nhan nhãn gameshow nhảm nhí, đến gần đây diễn ra gameshow “Nụ hôn hẹn hò” với sự trần trụi của sự kích dục, hình ảnh nam nữ ngậm môi nhau, cố nút lưỡi để chứng tỏ nụ hôn ấn tượng, ngọt ngào… để được cô bạn gái lạ hoắc mới gặp lần đầu chọn để cặp bồ, hẹn hò…
Văn hóa do Giáo dục mà ra. Văn hóa xuống tận đáy là đồng hành với môi trường Giáo dục, cách Giáo dục này ngày càng “kỳ lạ” và còn tỏ ra nguy hiểm. Ông Phùng Xuân Nhạ và ngành Giáo dục không thấy điều "kỳ lạ" và nguy hiểm này hay sao? Nếu ông không thấy thì dân đã chỉ cho ông thấy, nếu thấy rồi mà ông không biết cái nền Giáo dục mà ông đang nắm, đang chịu trách nhiệm để xảy ra sự "kỳ lạ" như vậy thậm chí đã công nhận nó thì dân sẽ rất ngạc nhiên, rất "kỳ lạ" tại sao Phùng Bộ trưởng tới giờ vẫn còn tại vị.
FB: Từ Kế Tường
No comments:
Post a Comment