Friday, May 16, 2025

586.000 nạn nhân trong cải cách ruộng đất.

 


586.000 nạn nhân trong cải cách ruộng đất.

Trong đợt cải cách ruộng đất đẫm máu diễn ra trong các năm 1955-1956 ở miềm Bắc có 586.000 nạn nhân của cải cách ruộng đất.

Gần đây, đảng cộng sản lại đưa ra con số nạn nhân “chính xác nhất” là 172.008 người, trong đó có 123.266 người (71,66%) được chính thức xác nhận là oan. Con số này ghi trong một tài liệu được biên soạn rất công phu, in ấn rất thẩm mỹ nhưng có lẽ ít ai đọc: Lịch sử kinh tế Việt Nam 1945-2000 do Viện Kinh Tế Việt Nam xuất bản. Có lẽ vì rất ít người đọc, nên con số rất quan trọng này chưa được ai nhắc lại. Tuy nhiên con số này cũng còn mang tính mù mờ.

Trước hết, con số 172.008 này là những người bị đem xét xử? Tài liệu không nói rõ, nhưng giả thuyết đúng nhất vẫn là những người bị giết vì ít nhất ba lý do: 1. Tài liệu nói rằng, đợt cải cách được thực hiện tại 3.563 xã với mười triệu dân và tỷ lệ được qui định trước là 5,68% (trang 85, tập II), một con số tùy tiện nhưng lại có dáng dấp như kết quả của một tính toán rất chính xác. Tỷ lệ này được các cai đội cải cách ruộng đất thi hành một cách máy móc, vì tài liệu nói các xã cố “truy bức để đôn tỷ lệ địa chủ lên 5% như một qui định bắt buộc” (trang 86, Tập II). Nếu như vậy, tổng số người bị xét xử phải trên 500.000 người chứ không phải 172.008 người. 2. Không có, hay chỉ có rất ít người bị xử án tù, vì ngay sau năm 1956 đợt cải cách ruộng đất đã bị coi là một sai lầm. Cũng không thấy tài liệu nào nói đến trường hợp những người bị đem xét xử được trắng án hay bị xử tử cả. Như vậy, phải hiểu rằng đã có khoảng 586.000 người bị xét xử, trong đó 172.008 người bị giết, những người khác đã bị hành hạ và sau đó được tha trong chính sách sửa sai. 3. Có một mâu thuẫn lớn giữa bản thống kê và báo cáo của bộ chính trị Đảng Cộng Sản Việt Nam tháng 10-1956 về số đảng viên bị xét xử. Theo bảng thống kê thì tổng số nạn nhân “thuộc thành phần kháng chiến” là 586 người (trong đó có 290 người sau đó được coi là oan), trong khi theo báo cáo của bộ chính trị thì tổng số đảng viên bị “xử trí” lên tới 84.000 người Đây là một sai biệt quá lớn. Như vậy phải hiểu rằng nạn nhân của bảng thống kê là những người đã bị giết. Bản báo cáo cũng ghi nhận : “hàng vạn đảng viên có nhiều công lao bị xử oan, phải chịu những nhục hình rất tàn khốc dã man”. Như vậy rõ ràng con số 586 người “thuộc thành phần kháng chiến” bị giết chứ không phải bị “xử trí” hay bắt giam, con số 172.008 nạn nhân ghi trong bảng thống kê là những người bị giết. Về thành phần của con số 172.008 nạn nhân này, bảng thống kê ghi như sau : Địa chủ cường hào gian ác : 26.453 người, trong đó 20.493 người bị oan (77,4%). Địa chủ thường : 82.777 người, trong đó 51.480 người bị oan (62%). Địa chủ kháng chiến : 586 người, trong đó 290 bị oan (49%). Phú nông : 62.192 người, trong đó 51.003 người bị oan (82%). Tổng cộng : 172.008 nạn nhân, trong đó 123.266 người bị oan : 71,66%. Cũng cần lưu ý rằng đây chỉ là những nạn nhân thuộc thành phần nông dân. Ngoài ra còn có một đợt cải tạo “tư sản mại bản” cũng đẫm máu không kém nhưng số nạn nhân ít hơn vì giới buôn bán chỉ chiếm một tỷ lệ nhỏ. Đợt cải cách ruộng đất này là một cuộc thảm sát hàng loạt và một tội ác đối với loài người theo công ước quốc tế, vì một trong những tội ác đối với loài người được qui định rõ ràng là hành hạ, ngược đãi hoặc giết một số người vì thành phần xã hội, tín ngưỡng hoặc quan điểm của họ. Tố Hữu, trưởng ban tuyên truyền trung ương, người được cho là tác giả của câu thơ: “Giết, giết nữa bàn tay không chút nghỉ Cho ruộng đồng lúa tốt thuế mau xong”; Tố Hữu sau đó tiếp tục lên tới chức Phó Chủ tịch thứ nhất Hội đồng Bộ trưởng, tức Phó Thủ tướng thứ nhất nước Việt Nam thống nhất. Sau này, khi đã về già, Tố Hữu viết trong hồi ký (xuất bản năm 2000) như sau:
“Không thể kể hết những cảnh tượng bi thảm mà những người bị qui oan là địa chủ, ác bá phải chịu đựng ở những nơi được phát động”, nhưng không nói gì đến những người “không bị qui oan”.


Wednesday, May 14, 2025

NHỮNG NGƯỜI KHÔNG MUỐN ĐẤT NƯỚC TIẾN LÊN - TIFOSI & CAFE KU BÚA


NHỮNG NGƯỜI KHÔNG MUỐN ĐẤT NƯỚC TIẾN LÊN - TIFOSI & CAFE KU BÚA
Tôi rất thấy làm lạ khi nghe ai đó đổ lỗi cho người dân là yếu tố đang kìm nén và không muốn đất nước tiến lên. Họ đem những lời chỉ trích những sản phẩm của B-Phone, Vinfast hay những dự án đô thị để làm bằng chứng rằng chính vì những thành phần bất đồng nên sự thịnh vượng vẫn là điều xa vời với nơi này. Chẳng có gì nực cười hơn.
Nếu nhìn Việt Nam từ bên ngoài thì bạn sẽ nghĩ rằng nơi này phải ít nhiều là một quốc gia thịnh vượng vì nó sở hữu tất cả yếu tố để trở nên như vậy. Sau đây là những thứ đất nước này đang có.
1. 331,000 km2 diện tích đất. Không lớn cũng không nhỏ.
2. 3,444 km đường biển trải dài từ Nam ra Bắc. Đó là chưa tính cả hòn đảo lớn nhỏ.
3. 14 triệu ha đất rừng.
4. 68,000 km2 đất nông nghiệp.
5. 4.4 tỷ thùng dầu dự trữ.
6. 97 triệu dân, 70% là dưới 35 tuổi. Quá trẻ và đầy sức sống.
7. Vị trí địa lý tuyệt đỉnh. Ở trên là Trung Quốc, bên phải là đường biển Đông, ước tính 30% tàu hàng hoá đi ngang qua đây. Ở dưới là Đông Nam Á.
8. Tổng hợp tinh hoa Đông và Tây. Khác với các nước Đông Á khác, Việt Nam có chữ viết Latin nên dễ kết nối với kiến thức nhân loại.
9. Di sản Pháp để lại rất nhiều và là nền tảng cho du lịch, văn hoá và chính trị.
10. Mối quan hệ giao thương với hầu hết các quốc gia khác. Không ai là kẻ thù hay coi Việt Nam là mối đe dọa.
Mặc dù có tất cả tiềm năng và vô số cơ hội nhưng hình như có điều gì hay bàn tay thép nào đó luôn kiềm chế. Cho nên bây giờ, nơi này vẫn nghèo. Về GDP thì xếp hạng 44, về GDP đầu người thì 130 với $2,600 mỗi năm. Nhục nhất có lẽ là việc 97 triệu người nhưng có tổng sản lượng thua 5 triệu dân Singapore. Thay vì là cường quốc, Việt Nam là trò hề trong mắt bạn bè quốc tế.
Nhưng thủ phạm là ai.
Người dân? Càng không. Họ không hề có bất cứ quyền lực hay sự quyết định nào trong việc điều hành đất nước. Tất cả đều do một nhóm người của một tổ chức kia đang sở hữu. Từ trên xuống dưới, họ cai trị như một cỗ máy và kiểm soát tất cả những hoạt động diễn ra trong đất nước này.
Với những chính sách sau đây, họ như muốn khóa chân mọi người lại.
1. Tiêu diệt tư sản - Sau khi giải phóng và thống nhất đất nước, khác với sự mong đợi về hòa bình thì toàn dân phải gánh chịu một thảm họa. Các doanh nghiệp tư nhân thì bị giải thể, doanh nhân và trí thức bị bỏ tù, những cá nhân tiêu biểu thì lại bị bắt bớ vì họ đã phục vụ cho chế độ cũ. Dưới sự khắc nghiệt và bất mãn trong lòng, họ đành chọn con đường vượt biên. Những ai ở lại phải sống trong chuỗi ngày đói khổ. Họ tự quyết hay ai đó muốn vậy?
2. Phân biệt lý lịch - Cùng một dân tộc, ở cùng một nước và nói cùng thứ tiếng nhưng dân tộc này luôn coi nhau như hai phiên bản trái nghịch. Bằng cách phân biệt bên thắng thua, chính nghĩa và “Ngụy,” họ đã chia rẽ con người nơi này và biến nhau thành kẻ thù. Cho đến bây giờ thì di sản này vẫn còn. Dù đó là thuế, cơ sở hạ tầng hay câu hỏi “Trước và sau 30-4-1975 gia đình làm gì.” Đó là sự ngẫu nhiên hay lựa chọn có mục đích?
3. Luật pháp rườm rà - Muốn mở doanh nghiệp hay làm bất cứ điều gì ở đất nước này thì người dân phải trải qua vô số thủ tục mà không hiểu để làm gì. Bắt đầu với sổ hộ khẩu, giấy phép kinh doanh hoặc tờ khai thuế. Sống trong thời điện tử và internet nhưng tất cả đều phải làm bằng giấy tay. Ai lại muốn bị kéo lại bởi hành chính chứ?
4. Tham nhũng - Tham nhũng như món ăn không thể thiếu ở nơi này, người dân đã nghe quen đến mức coi nó là bình thường. Đường sắt Cát Linh Hà Đông, Metro Bến Thành, sân bay Long Thành hoặc những đặc khu kinh tế không rõ mục đích. Tất cả những lãng phí đó sẽ được hưởng lợi từ ai. Tiêu cực lớn và nhỏ đã trở thành quốc nạn. Nó là căn bệnh không có thuốc chữa vì người gây ra nó muốn như vậy.
5. Lợi ích nhóm - Những Vingroup hay FLC luôn tự hào coi mình là biểu tượng đất nước. Nhưng chỉ cần tìm hiểu sơ là sẽ ra hàng loạt vụ tai tiếng. Dân đen bị cướp đất, dân cư bị cưỡng chế. Nhưng tất cả những nỗi đau đó bị lãng quên khi truyền thông tung hô những Vinfast hay Bamboo Air. Chính quyền từ lâu đã giao quá nhiều ưu đãi cho khối lợi ích đó, rồi những người dân đóng thuế đã nhận được gì trừ một thị trường bị thao túng từ mọi mặt.
6. Cấm đoán tự do - Một dân tộc dù thông minh đến cỡ nào cũng không thể phát triển nếu bị kiềm chế và đầu độc. Kiểm duyệt thông tin và bắt bớ người bất đồng, người dân nơi này chẳng khác nào như những con chim bị nhốt trong lồng và nghĩ bay là căn bệnh. Không cho họ suy nghĩ, không cho họ nói thì ai có thể khám phá. Chẳng ai, chẳng thể.
Có bao giờ chúng ta tự hỏi vì sao người Việt có thể thành công ở bất cứ nơi đâu, trừ quê hương họ không. Mỗi khi một ai đó thành đạt có một chút gốc Việt thì báo chí và quan chức sẽ ngay lập tức tìm cách để liên kết trong khi họ chẳng liên quan gì.
Dân tộc này đâu thua kém, bằng chứng là con cháu của thế hệ tỵ nạn hiện tại đang đạt đến đỉnh cao sự nghiệp ở những quốc gia tự do. Trong khi đồng bào của họ thì đang sống trong nghèo. Sự khác biệt ở đây là gì. Tư duy ư, chẳng thể vì họ cùng dân tộc. Là dòng máu ư, vậy một người Việt ở trong nước khác gì với người Việt ở nơi khác.
Chẳng một người Việt Nam nào muốn kìm nén đất nước, dù muốn cũng không được. Tất cả đều khao khát vươn lên để thoát nghèo và sống trong thịnh vượng. Nhưng nguyện vọng của họ không phải là điều những người bên trên mong muốn. Thay vì giàu có, họ chọn bần cùng. Thay vì tư bản, họ chọn CNXH. Thay vì độc lập, họ chọn lệ thuộc. Thay vì tự do, họ chọn độc tài. Thay vì hạnh phúc, họ chọn xung đột.
Tất cả những hướng đi đó không hề được chọn bởi con người Việt Nam, mà là những ai đang cầm đầu họ. Đó mới là những con người không muốn đất nước tiến lên.
Ku Búa @ Cafe Ku Búa
VV
Al reactions:

Monday, May 12, 2025

Một tàu Trung Quốc khổng lồ đã đâm và đánh chìm một chiếc thuyền gỗ nhỏ của ngư dân Việt Nam gần quần đảo Hoàng Sa



Một tàu Trung Quốc khổng lồ đã đâm và đánh chìm một chiếc thuyền gỗ nhỏ của ngư dân Việt Nam gần quần đảo Hoàng Sa đang có tranh chấp. Bất chấp tình trạng tranh chấp của khu vực này, Trung Quốc đã đơn phương lắp đặt một giàn khoan dầu tại đây. Khi Việt Nam lên tiếng phản đối, phía Trung Quốc đã đáp trả bằng hành động gây hấn—cuối cùng nhấn chìm các chiếc thuyền Việt Nam một cách tàn bạo.
Tổng cộng có khoảng 40 tàu Trung Quốc tham gia vào các hành vi nguy hiểm và khiêu khích: theo dõi, bao vây, đâm va và đánh chìm các tàu cá của Việt Nam.
Đây không chỉ là hành động gây hấn—mà còn là sự vi phạm luật pháp quốc tế và xúc phạm phẩm giá con người. Những hành vi như vậy cần phải bị lên án và xử lý thích đáng. Cộng đồng quốc tế không thể tiếp tục im lặng. Trung Quốc phải chịu trách nhiệm cho sự coi thường trắng trợn đối với an toàn hàng hải và chủ quyền quốc gia.
Video này được Gordon Chang, chuyên gia về Trung Quốc đăng trên mạng xã hội hôm nay.
Tìm trên Internet không thấy các đài lớn đưa tín này, vì vậy tôi tin rằng có lẽ đây là sự kiện đã xảy ra trước đây, không phải ngay bây giờ.


 

Saturday, May 10, 2025

một tên khủng bố (biệt động nằm vùng CS

 


Một cảnh sát viên, hai nhân viên bảo vệ và một phụ nữ thiệt mạng và năm thường dân khác bị thương nặng khi một tên khủng bố (biệt động nằm vùng CS 😉 ) đi trên xe gắn máy ném một quả lựu đạn vào nhóm người đứng phía trước trụ sở cơ quan Trợ giúp Kinh tế của Hoa Kỳ tại Saigon. (Sài Gòn năm 1968)
Ảnh: Douglas Pike

Wednesday, April 9, 2025

Từ Hào Khí Địa Đạo Củ Chi Đến Tiếng Kêu Oan Giữa Thời Bình


Từ Hào Khí Địa Đạo Củ Chi Đến Tiếng Kêu Oan Giữa Thời Bình

Trong lòng đất Củ Chi, giữa những căn hầm chật hẹp, nóng bức, thiếu thốn ánh sáng, những người chiến sĩ Việt Cộng từng ngồi quanh ánh nến leo lét, lặng lẽ nghe tuyên huấn. Lá cờ đỏ sao vàng và cờ Mặt trận Giải phóng miền Nam treo trên vách đất, lung linh trong ánh sáng mờ ảo. Họ, những con người trẻ tuổi, rời xa gia đình, từ bỏ tuổi thanh xuân, sẵn sàng hy sinh tất cả để đem về ngày 30/4 – ngày mà họ tin là giải phóng dân tộc, mang lại hòa bình và ấm no cho nhân dân.

Họ không ngại khổ, không ngại chết, vì trong tim họ là lý tưởng cao đẹp: đất nước độc lập, nhân dân hạnh phúc. Họ tin rằng, ngày chiến thắng đến, những hy sinh của họ sẽ được đền đáp, đất nước sẽ đổi thay, nhân dân sẽ sống trong hòa bình, ấm no.

Nhưng 50 năm sau, những con người từng chịu đựng cái đói, cái rét, muỗi rừng, bom đạn nay lại đang chịu đựng một nỗi đau còn tàn khốc hơn – sự phản bội từ chính những người mà họ từng chiến đấu để bảo vệ.

Trước cổng trụ sở tiếp dân trung ương Đảng và nhà nước, những người cựu chiến binh năm xưa, nay đã già, tóc bạc, lưng còng, đứng giữa phố phường nhộn nhịp mà gào khóc kêu oan. Lá cờ Mặt trận Giải phóng miền Nam mà họ từng giương cao trên chiến trường, nay chỉ còn là một biểu tượng bị lãng quên trong tay những người vô gia cư. Họ - những người từng mang lại chiến thắng, nay không có nổi một mái nhà để dung thân.

Họ mặc lại bộ quân phục ngày xưa, những huân chương trên ngực sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, nhưng không ai nhìn họ với sự biết ơn. Những kẻ từng tung hô họ, gọi họ là "anh hùng", nay thờ ơ quay lưng. Chính quyền mà họ từng hết lòng phụng sự giờ cướp đất, cướp nhà, đẩy họ ra đường trong sự tuyệt vọng.

Họ từng tin rằng chiến thắng sẽ đem lại công bằng, nhưng chính họ lại là những kẻ bị bỏ rơi.

Người Việt Nam luôn được dạy "ăn quả nhớ kẻ trồng cây", nhưng hôm nay, ai nhớ đến những người đã đổ máu để trồng nên cái cây này?

Hào khí chiến thắng năm xưa còn vang vọng, nhưng những con người làm nên chiến thắng ấy, giờ chỉ còn lại những tiếng kêu oan nghẹn ngào giữa lòng thủ đô. Họ không ngã xuống bởi đạn bom quân thù, mà gục ngã trước sự vô tâm, bạc bẽo của chính những người mà họ từng bảo vệ.

Đau xót thay!

Video:

 

Vẫn là một vở kịch cũ, nhưng lần này, Tập Cận Bình muốn tự tay đạo diễn.

Vẫn là một vở kịch cũ, nhưng lần này, Tập Cận Bình muốn tự tay đạo diễn.

Giữa tháng 4/2025, Tập Cận Bình lại ghé thăm Việt Nam. Lần thứ năm. Vẫn cái điệp khúc “hữu nghị”, “đồng chí”, “láng giềng tốt”, nhưng thực chất, một bề trên ghé thăm chư hầu để kiểm tra trật tự nội bộ. Câu hỏi không phải là Tại sao Tập đến? mà là Tại sao CS Việt Nam vẫn phải mở cửa đón hắn?

Đại hội 14 – Vòng kim cô Bắc Kinh siết chặt hơn bao giờ hết

Sang năm 2025, ĐCSVN tổ chức Đại hội 14 – cuộc sát phạt nội bộ để phân chia quyền lực cho nhiệm kỳ tới. Và theo lệ cũ, Bắc Kinh sẽ "soi" trước. Bởi lẽ, ai ngồi vào ghế nào không chỉ do "đảng ta" quyết định, mà còn phụ thuộc vào “thiên triều”. Không có dấu ấn Trung Nam Hải, chẳng ai dám chắc chiếc ghế của mình sẽ vững.

Tập đến không phải để bàn về tình hữu nghị viển vông, mà để gật đầu hay lắc đầu trước những gương mặt trong bộ máy sắp tới. Kẻ nào trung thành? Kẻ nào có tư tưởng "chệch hướng"? Ai đáng bị loại bỏ? Đây là chuyến sát hạch cuối cùng trước ngày "phong vương".

Thương chiến Mỹ - Trung: Đàn em phải biết đường mà đi

CS Việt Nam những năm gần đây hưởng lợi từ căng thẳng thương mại Mỹ - Trung, trở thành trạm trung chuyển cho hàng Trung Quốc đội lốt “Made in Vietnam” để né thuế quan Mỹ. Nhưng nay, với Donald Trump trở lại Nhà Trắng và hàng rào thuế 46% đè lên hàng xuất khẩu Việt Nam, Bắc Kinh lo ngại nguồn lợi gián tiếp này bị chặn đứng.

Tập đến để "nhắc nhở" đàn em: Phải tiếp tục là mắt xích trong chuỗi lợi ích của Trung Quốc, phải giúp mẫu quốc né đòn Mỹ, không được lật lọng, không được “đu dây” quá đà. Việt Nam có thể nghĩ mình khôn khéo, nhưng cuối cùng vẫn chỉ là con tốt trên bàn cờ chiến lược Trung - Mỹ.

Biển Đông, Campuchia – Chiếm đất vẫn là bạn tốt?

Trung Quốc chiếm biển, chiếm đảo, đe dọa ngư dân, tập trận ngay trên vùng biển Việt Nam, nhưng ĐCSVN vẫn cúi đầu xưng “bạn vàng”. Tập đến để kiểm tra xem Việt Nam có còn ngoan ngoãn?

Chưa hết, Campuchia – đồng minh trung thành của Bắc Kinh – đang dần trở thành gọng kìm siết Việt Nam. Trung Quốc xây cảng quân sự Ream, kiểm soát kênh đào Phù Nam, biến Campuchia thành bàn đạp chiến lược. Bài học 1979 vẫn còn đó, nhưng có lẽ chư hầu đã quên.

Đất hiếm, đường sắt cao tốc – Chư hầu đừng mơ thoát khỏi quỹ đạo

Việt Nam bất ngờ tuyên bố phát hiện 30 tấn vàng trùng với vùng đất hiếm Tây Bắc, ngay trước khi Tập đến. Một cái mồi câu ném về phía Mỹ? Nhưng để vận chuyển, lại phải qua hệ thống đường sắt do Trung Quốc kiểm soát.

Rồi còn đường sắt cao tốc Bắc - Nam. Nhật Bản, Mỹ muốn đầu tư? Không dễ đâu! Tập sẽ đòi phần của mình, và như thường lệ, Việt Nam sẽ lại phải nhún nhường.

Tóm lại: Một cuộc vi hành của Hoàng đế, một màn phủ phục của chư hầu

Biển bị chiếm, đảo bị cướp, ngư dân bị đe dọa, kinh tế bị kiểm soát, nhưng mỗi lần thiên triều ghé thăm, chư hầu lại khấu đầu tiếp đón.

Tập không đến để thắt chặt tình hữu nghị. Hắn đến để kiểm tra đàn em, định hướng tương lai chính trị Việt Nam, dạy cho ĐCSVN cách phục vụ lợi ích Trung Quốc. Và như những lần trước, chư hầu sẽ tiếp tục thuần phục, tiếp tục ngợi ca "mối quan hệ tốt đẹp" với kẻ đã và đang bóp nghẹt đất nước này.

Vậy nên, đừng hỏi tại sao Tập đến. Hãy hỏi tại sao CS Việt Nam chưa bao giờ dám từ chối.
 

Tin vui cho Việt Nam: Mỹ "đánh sập" Trung Quốc, nhưng đừng làm "đồng minh hèn hạ"!


Tin vui cho Việt Nam: Mỹ "đánh sập" Trung Quốc, nhưng đừng làm "đồng minh hèn hạ"!

Tin nóng: Mỹ giáng đòn sát ván lên Trung Quốc, nâng thuế 125%, trong khi Việt Nam lại được "đãi ngộ đặc biệt" – giảm thuế xuống chỉ còn 10% trong 90 ngày để đàm phán tiếp. Cơ hội vàng! Nhưng cũng là bài kiểm tra bản lĩnh của chính quyền Việt Nam.

Tập Cận Bình: Kẻ khổng lồ gục ngã trước cú đấm của Mỹ

Trung Quốc đang ngấm đòn nặng nề trong cuộc chiến thương mại. Lâu nay, Bắc Kinh luôn dùng mánh khóe "chuyển kiếp" hàng hóa, gắn mác “Made in Vietnam” để né thuế Mỹ. Nay thì hết cửa! Mỹ đã nhìn thấu bài trò của Tập Cận Bình và tung cú đòn mạnh nhất từ trước đến nay.

Cùng lúc đó, Việt Nam lại được "chiếu cố", thuế giảm xuống chỉ còn 10%. Một tin vui, nhưng cũng là một phép thử: Việt Nam có tận dụng cơ hội này để phát triển chính mình, hay lại tiếp tục làm sân sau hèn hạ cho Trung Quốc?

Đừng biến cơ hội thành con dao tự cứa vào cổ

Cộng sản Việt Nam giờ đang đứng trước ngã ba đường:

Nếu biết tận dụng cơ hội, nâng cao năng lực sản xuất, phát triển công nghiệp thực sự, Việt Nam có thể bước lên một tầm cao mới.

Nhưng nếu lại cúi đầu làm "đàn em" cho Bắc Kinh, để Trung Quốc đội lốt Việt Nam xuất khẩu sang Mỹ, thì cánh cửa vừa mở ra sẽ lập tức đóng sập lại. Khi đó, Mỹ sẽ không chỉ đánh thuế, mà còn đưa Việt Nam vào danh sách đen thương mại.

Lịch sử đã cho thấy, Bắc Kinh chưa bao giờ muốn Việt Nam thực sự mạnh lên. Nếu để Trung Quốc lợi dụng một lần nữa, Việt Nam chẳng những mất đi cơ hội hiếm có, mà còn phải gánh chịu hậu quả thảm khốc khi Mỹ quay lưng. Làm tay sai cho Trung Quốc chỉ có đường chết!

Bài học từ quá khứ – Mỹ không dễ bị lừa!

Hãy nhớ lại bài học năm 2019: Khi Trump đánh thuế Trung Quốc, hàng loạt công ty Trung Quốc ồ ạt đổ vào Việt Nam, lập nhà máy trá hình để xuất khẩu sang Mỹ. Kết quả? Mỹ siết chặt kiểm soát, phát hiện hàng loạt doanh nghiệp gian lận, và Việt Nam suýt bị đưa vào danh sách trừng phạt thương mại.

Lần này, Mỹ thừa hiểu Trung Quốc sẽ lại tìm cách luồn lách. Nếu Việt Nam tiếp tay, hậu quả sẽ còn nặng nề hơn trước!

Cơ hội hiếm có: Hãy đứng thẳng lưng mà đi!

Mỹ đã giơ cành ô liu, giảm thuế cho Việt Nam để khuyến khích phát triển thực sự, chứ không phải để làm "kho hàng trá hình" cho Trung Quốc. Nếu chính quyền Việt Nam thực sự biết nghĩ xa, hãy tận dụng 90 ngày vàng này để:

✅ Tăng cường kiểm soát chặt chẽ nguồn gốc hàng xuất khẩu, tránh để Trung Quốc lợi dụng.
✅ Thu hút đầu tư thực sự từ Mỹ và đồng minh, thay vì chỉ làm công xưởng phụ thuộc Trung Quốc.
✅ Xây dựng thương hiệu riêng, sản xuất sản phẩm chất lượng thay vì chỉ gia công.

Nếu làm được, Việt Nam có thể bước ra khỏi cái bóng của Trung Quốc và trở thành một đối tác thương mại mạnh mẽ, đáng tin cậy trên trường quốc tế.

Thông điệp cuối cùng: Đừng làm "tay sai ngu ngốc"!

Việt Nam đang có cơ hội ngàn năm có một để tự đứng vững. Đừng để cộng sản Trung Quốc biến đất nước này thành "cửa hậu" để trốn thuế Mỹ! Nếu vẫn cúi đầu làm nô lệ cho Bắc Kinh, tương lai chỉ có thể là mất tất cả.

Hãy nhớ: Cơ hội không đến lần hai!

 

Saturday, March 29, 2025

“LUẬT ĐẶC KHU” - BẤT CHIẾN TỰ NHIÊN THÀNH


“LUẬT ĐẶC KHU” - BẤT CHIẾN TỰ NHIÊN THÀNH
Vừa qua, một sự việc khá kín tiếng về “Đặc khu” đã âm thầm nhen nhóm trên báo Đảng. Cụ thể theo trang Thuvienphapluat ngày 26/3 có tựa đề: “Hoàn thành tổ chức đại hội đại biểu đảng bộ xã, phường, đặc khu nhiệm kỳ 2025-2030 trước ngày 31/08/2025”. Kèm theo là một loạt các hoạt động liên quan như: tháng 09/2024 Tô Lâm đến thăm đặc khu Mariel ở Cuba, Quảng Ninh xin thí điểm đặc khu Vân Đồn, Phú Quốc đề xuất 2 đặc khu là bắc và nam Phú Quốc, và mới đây 20/3/2025 Phó thủ tướng Nguyễn Chí Dũng đã đến Thẩm Quyến (Trung Quốc) để đẩy nhanh hợp tác phát triển đặc khu.
Vậy là ý định cho thuê “đặc khu” đã trở lại, nhưng lần này, nó “lén lút” trở lại sau 7 năm vắng bóng theo sự chỉ đạo của tuyên giáo. Nghĩa là họ đã âm thầm thông qua nó mà không hề cho nhân dân được nghe, được biết, được thảo luận. Nhớ lại câu chuyện “Đặc khu 99 năm” hồi 2018, khi mà đồng bào cả nước xuống đường biểu tình, phản đối thì Quốc hội cũng có những người đứng ra chỉ trích vấn đề trên, đặc biệt là ông Dương Trọng Nghĩa với câu: “thời hạn này là ngang với 3-4 thế hệ con người, thực chất là hình thức nhượng địa mà hiện nay chỉ có những nước nghèo đói, lạc hậu, hoang sơ mới cần đến,...” nhờ vậy mà luật trên đã không được thông qua.
Giờ đây, bỗng dưng, các quy định về “đặc khu” nằm chình ình trong văn kiện luật pháp, như là 1 sự đương nhiên! Mọi thứ đều mịt mờ trong tĩnh lặng khi nhân dân không hề hay biết cụ thể, còn Quốc hội thì đã trở thành bù nhìn, chỉ biết im lặng biểu quyết thuận ý trước những quyết định của một nhóm lợi ích mà không nghĩ gì tới quốc gia, đồng bào. Họ nói bàn như hai từ “Đặc khu” đã và đang hiện hữu, nhưng thực tế là chưa bao giờ được thông qua hay nó cũng chưa bao giờ là một thực thể từng tồn tại trên mảnh đất hình chữ S này.
Rõ ràng, dã tâm của ngoại bang mà cụ thể là Trung Quốc, mà suốt ngày báo Đảng chỉ dám nói hai chữ “nước lạ”, đã và đang thâu tóm tới tầng lớp chóp bu của Đảng Cộng Sản. Khi mà người CS bị mờ mắt vì lợi ích riêng thì người khổ chỉ có thể là nhân dân, chủ quyền mà mất thì dân tộc này chỉ có thể là nô lệ cho kẻ khác. Lãnh thổ này mà mất thì con, cháu chúng ta sẽ ra sao? Vậy nên, mỗi người dân hãy là một chiến sĩ, không cần nhiều, hãy quan tâm đến chính trị, mỗi ngày một ít để có trách nhiệm hơn với quê hương. Và cũng để xem “họ” - những kẻ chóp bu, thượng tầng lãnh đạo đang phá hại Tổ Quốc này ra sao.
Nguyên Khôi
All reacti

 

Saturday, February 22, 2025

HIẾN PHÁP ĐỨNG SAU CƯƠNG LĨNH ĐẢNG – BẢN CHẤT ĐỘC TÀI TOÀN TRỊ


HIẾN PHÁP ĐỨNG SAU CƯƠNG LĨNH ĐẢNG – BẢN CHẤT ĐỘC TÀI TOÀN TRỊ

Khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tuyên bố: "Hiến pháp là văn kiện chính trị pháp lý quan trọng vào bậc nhất sau Cương lĩnh của Đảng", ông ta đã tự phơi bày bản chất độc tài của chế độ cộng sản Việt Nam. Trong một quốc gia dân chủ thực sự, hiến pháp phải là văn kiện tối cao, là nền tảng pháp lý đảm bảo quyền lợi của nhân dân. Nhưng ở Việt Nam, hiến pháp chỉ là công cụ để hợp thức hóa quyền lực của Đảng Cộng sản, còn mọi quyết định quan trọng đều phải phục tùng cương lĩnh của Đảng.

Hiến pháp có nhưng chỉ để trưng bày

Dù Hiến pháp Việt Nam có ghi rõ quyền tự do lập hội, tự do biểu tình, nhưng gần 80 năm qua, những quyền này chỉ nằm trên giấy. Mọi hội đoàn độc lập với chính quyền đều bị bóp nghẹt, những tổ chức xã hội dân sự thực sự đều bị coi là "thế lực thù địch". Ngay cả quyền biểu tình – một quyền cơ bản trong bất kỳ nền dân chủ nào – cũng bị cấm đoán hoàn toàn.

Thực chất, Hiến pháp Việt Nam chỉ tồn tại để tô vẽ bộ mặt chế độ, trong khi mọi quyền lực thực sự nằm trong tay Đảng Cộng sản. Đây là một hệ thống độc tài toàn trị, nơi đảng cầm quyền đứng trên cả pháp luật, và nhân dân chỉ là công cụ để phục vụ bộ máy cai trị.

Việt Nam cần tự do, dân chủ thực sự

Muốn nhân dân thực sự ấm no, hạnh phúc, đất nước không thể tiếp tục bị cai trị bằng một chế độ đặt quyền lợi của đảng lên trên quyền lợi của dân. Chỉ khi có tự do, dân chủ thực sự, một hệ thống pháp luật công bằng, quyền con người được tôn trọng, thì Việt Nam mới có thể phát triển bền vững, chứ không phải mãi mãi chịu cảnh độc tài toàn trị dưới danh nghĩa “đảng lãnh đạo tuyệt đối”.

 

Saturday, February 15, 2025

Bài 1: "THẾ LỰC THÙ ĐỊCH" NÀO ĐÃ VU OAN CHO CỰU THƯỢNG TÁ AN - TS ĐOÀN VĂN BÁU?

 


Bài 1: "THẾ LỰC THÙ ĐỊCH" NÀO ĐÃ VU OAN CHO CỰU THƯỢNG TÁ AN - TS ĐOÀN VĂN BÁU?

Từ thông tin một người tên Đoàn Văn Báu lái xe cán đứt lìa chân của một cô giáo ở Lâm Đồng hồi tháng 12 năm 2023; thấy cõi mạng xôn xao người lái xe chính là TS Báu (đang đi theo thầy Minh Tuệ), vì có tới 4 điểm trùng hợp:
1/ Họ và tên; 2/ Năm sinh; 3/ Địa chỉ đối tượng Báu (và ông TS Báu) cùng ở Thủ Đức; 4/ Công việc cứu hộ và garage xe hơi.
... Phễu tui bèn tìm hiểu. Viết thành bài để phục vụ cộng đồng mạng.
* * *
Sau khi lục tìm trên mạng, chỉ có 2 tờ báo cung cấp 2 thông tin quan trọng. Đó là thông tin về người lái xe Đoàn Văn Báu và thông tin của người bị tai nạn.
(Phễu tui bỏ qua thông tin người bị nạn, vì biết đâu người đó bị xỉu trong lúc bị nạn và biết đâu (lại biết đâu) một người khác bị điều đến "thế chỗ" và ra mặt lãnh luôn việc bồi thường sau đó. Đây là việc đã từng xảy ra, khi người gây tai nạn có quyền thế. Và việc chỉ có 2 tờ báo tỉnh lẻ đưa 2 bài về 1 vụ giao thông một cách sơ sài, đã khiến Phễu tui nghĩ về giả thiết đó. Thành ra cuối cùng bỏ qua thông tin người bị nạn mà tập trung vào thông tin về người tài xế kia.)
DÒNG ĐỊA CHỈ "MA"...
Theo dòng thông tin ít ỏi về người tài xế Đoàn Văn Báu, phần địa chỉ chỉ vỏn vẹn (hình kèm theo):
"... ngụ tại 694/7/4 Nguyễn Thạch Mỹ, TP Thủ Đức, TPHCM." (chấm hết).
Phễu tui chợt nhận ra đây là dòng địa chỉ "ma". Vì KHÔNG có con đường nào ở TP Thủ Đức (thậm chí là TPHCM) có cái tên "Nguyễn Thạch Mỹ" cả!
Kinh nghiệm làm báo cho thấy, các địa chỉ xuất hiện trên báo phải ghi cả tên phường mới được gọi "hợp quy". Vậy tên phường đâu??
Có lẽ nào tên phường "bị hợp nhất" với tên đường không ta? Hoàn toàn có thể. Vì chỉ có 2 trường hợp xảy ra sai sót: 1/ Sai sót do đánh máy; và 2/ Cố tình sai.
Cả 2 sai sót trên thì đều dẫn đến THIẾU 1 vài chữ hoặc RÁP NHẦM.
(Thiếu hoặc ráp nhầm 1 vài chữ là lỗi thường xảy ra khi đánh văn bản. Và đó cũng là thứ để người ta biện bạch khi CỐ TÌNH viết sai. Vì lỡ việc đổ bể thì tất cả là do "lỗi thằng đánh máy". Nó khá tinh vi.)
(Đoạn này phân tích để loại chữ "thạch", chọn ra chữ "thạnh" - dài quá nên lược bỏ)
Thành ra, 3 chữ "Nguyễn Thạnh Mỹ" có thể được tách ra thành "Nguyễn"+ "Thạnh Mỹ". Sở dĩ khó mà tách theo thứ tự khác vì Tp Thủ Đức có 2 phường có 2 chữ là "Thạnh Mỹ" (1 phường đã bị loại (đoạn này dài quá nên cắt mất), còn lại 1 phường. Đó là "Long Thạnh Mỹ". Phường này nằm ở Q.9.
Còn đường bắt đầu từ chữ "Nguyễn"? Phải nói rằng tay nào "viết nhầm" cũng hết sức cáo già, vì họ Nguyễn ở VN chiếm tới 1/3. Theo đó tên đường bắt đầu từ họ Nguyễn cũng chiếm theo tỷ lệ tương ứng. Haizzzz...
May thay, có 1 cái "đuôi" khác có thể nắm, đó là "xuyệt" (694/7/4). Với 2 cái "xuyệt" đã tố cáo đây là một khu dân cư cũ. Và với một phường mới, chỉ có 3-4 con đường đi qua các khu dân cư cũ mà thôi. Đây là 1 bài toán có hướng giải, chứ nếu là một phường nào đó ở khu dân cư cũ quận 4,5,6...; thì có lẽ đã thực sự bó tay.
(Tại sao Phễu tui lại tin vào "xuyệt"? Vì không thể và không ai dám ăn gan trời mà không biến thành có "xuyệt", còn sai đúng 1 vài số tính sau. Cũng không có quá nhiều con hẻm, và những con hẻm có xuyệt cũng sẽ có cách để tìm ra; miễn người ta "viết nhầm", tức là sai vài số trong đó.)
Có mấy cái tên đường quen thuộc: Nguyễn Văn Tăng, Nguyễn Xiển...
(Mài là ai mà có khả năng "tẩy trắng" đến vậy, hỡi tên tài xế Báu kia?!)
... ĐẾN NHÀ NGƯỜI NỔI TIẾNG
Tìm vài đường đều không có, nhưng đến đường Nguyễn Xiển thì có 1 cái hẻm 694...
Khi đến dãy nhà 2 xuyệt 694/7/..., thì gặp một ông anh ở trần mặc tà lỏn đang tưới cây. Bèn gạt chân chống xe và hỏi:
- Dạ, anh ơi, làm ơn cho hỏi, trong khu này (chỉ tay vào hẻm 694/7) có anh nào tên Báu lái xe...
Hỏi chưa dứt câu ông anh chỉ liền:
- Xuyệt 4 hả? Thằng Báo hả? Nhà nó bên kia kìa (chỉ nhà 694/7/4). Mà nó bán nhà rồi. Bữa nay nó đi theo thầy Minh Tuệ qua Thái rồi!
Chết cha, hỏi nhà anh Báu lái xe tông người ta đứt lìa chân, mà sao lại chỉ trúng nhà anh thượng tá AN, TS Đoàn Văn Báu ai-đồ đang nổi rần rần trên mạng thế kia ta???!!!
Hay ông hàng xóm này là... "thế lực thù địch" nhỉ???
(còn tiếp)
14/2/2025, Dáo xư Phễu
Hình 1: Vài dòng địa chỉ "ma" trên báo.
Hình 2: Hẻm 694, đường Nguyễn Xiển, phường Long Thạnh Mỹ, TP. Thủ Đức, TP.HCM.
Hình 3: Nhà của tài xế Đoàn Văn Báu (địa chỉ 694/7/4).
* Các Youtuber, Ticktoker và Facebooker có thể đến các địa chỉ trên để kiểm tra thông tin.