“Lợi nhuận 100% thì luật pháp nào cũng bị chà đạp, 200% thì điều ác nào chúng cũng làm, 300% dù treo cổ chúng vẫn làm"
(Karl Marx)
Sunday, December 19, 2021
Trong 5 Năm, đã xét xử 2,600 bị cáo phạm tội tham nhũng.
Bọn phản động và bè lũ lưu vong ở hải ngoại thường hay riu rao rằng Đảng ta là một bầy tham nhũng hút máu nhân dân, lấy tiền để mưa nhà lầu, xe hợp, cho con đi du học.
Thực tế khác hoàn toàn. Đảng và Nhà nước ta luôn luôn trừng trị thích đáng những tên tham nhũng đúng theo pháp luật hiện hành để làm trong sạch Đảng.
Bạn có thấy ai trong 2,600 bị cáo về tội tham nhũng mà không phải Đảng Viên Đảng Cộng Sản không? Vì lý do đó Đảng ta lúc nào cũng trong sạch. Miễn có một tên tham nhũng là trừng trị nghiêm minh, nhất định không có tên thứ hai. Chỉ số tham nhũng ở nước ta cao là vì tham nhũng trong dân còn rất nhiều vì chúng ta chưa phát hiện được và xét xử những tên này. Còn Đảng ta ngày nào cũng phát hiện vài tên và đã xét xử hết nên giờ không còn ai là tham nhũng.
Hoan Hô Đảng Cộng Sản Việt Nam Quang Vinh Muôn năm
Posted by: Admin =A= NKYN
Saturday, December 18, 2021
Tôi nói thật, có nhiều cán bộ cấp thấp hơn tôi nhiều bậc, nhưng nhà của bề thế. Tiền đâu ra mà lắm thế. Họ ăn của dân rất nhiếu
Tôi nói thật, có nhiều cán bộ cấp thấp hơn tôi nhiều bậc, nhưng nhà của bề thế. Tiền đâu ra mà lắm thế. Họ ăn của dân rất nhiếu."
Thượng Tướng Nguyễn Văn Đước.
-Đúng là lời lẻ của một tên phản động xuyên tạc nói xấu những cán bộ Đảng ta, những con người ưu tú nhất của xã hội Việt Nam. Họ là những người đã thấm nhuần và học tập tốt đường lối của Đảng và tấm gương đạo đức Bác Hồ Chí Minh vĩ đại thì không bao giờ làm những chuyện đó được. Nói thế chẳng khác nào bảo cán bộ ta toàn là những kẻ tham nhũng!! Thật là một tư tưởng cực kỳ phản động!
Photo shared by: Tom Ho
Posted by: Admin =A= NKYN
THẾ NÀO LÀ NGƯỜI CỘNG SẢN - VÔ TỔ QUỐC, VÔ GIA ĐÌNH, VÔ TÔN GIÁO!
THẾ NÀO LÀ NGƯỜI CỘNG SẢN - VÔ TỔ QUỐC, VÔ GIA ĐÌNH, VÔ TÔN GIÁO!
Tôi phục con người công sản vì họ có thể làm những gì mà người thường không làm được.
-Người cộng sản có thể xem kể chiếm biển đảo của đất nước mình là anh em tốt, bạn bè tốt.
-Người cộng sản có thể đấu tố cha mẹ, gia đình mình cho đến chết.
-Người cộng sản tôn thờ những kẻ sát nhân như Stalin và người đã giết hàng tram ngàn người dân miền Bắc trong cải cách ruộng đất và hàng ngàn người dân Miền Nam trong Tết Mậu Thân 1968.
Tôi phục sự khốn n*n của họ.
Posted by: Admin =A= NKYN
Saturday, October 30, 2021
Vòng tròn sinh tử
Vòng tròn sinh tử
Dịch đang gây xáo trộn cho cả nền kinh tế lao đao, và sự thống khổ người Dân chưa nguôi ngoai vì cách chống dịch cực đoan gây thiệt hại nền kinh tế quốc gia lẫn sinh mạng của người Dân cùng với nổi đau, sự khủng hoảng vẫn còn đó trong mỗi người Dân. Nhiều doanh nghiệp biến mất và còn lắm doanh nghiệp bên bờ vực thẳm vì CP không có một hành động cứu cánh nào minh bạch được đưa ra.
Ngay tức khắc ngoài xăng tăng liên tục cao nhất trong 7 năm qua khi cánh cửa mới hé, thì Hà Nội lập tức đã tung ra một đề án xây dựng 68 điểm với 87 trạm thu phí vây quanh Thủ đô để thu phí phương tiện cá nhân với mức giá trung bình 50k mỗi xe.
Thành hồ cũng không cảm thấy bị bỏ rơi, sở GTVT HCM cũng kịp để xuất một đề án thu phí y chang HN với 34 cổng thu phí vào nội thành Q1, Q3.
Đề án tại Hà Nội dự tính chi phí hết 2.646 tỉ và tại Thành 2.274 tỉ đồng.
Tại Hà Nội với 87 trạm thu phí, tạo một vòng vây bao quanh Thủ đô không khác nào một vòng tròn sinh tử có thể đối với Dân là vòng tròn oan nghiệt. Tại Hà Nội, với số kinh phí gần 2,7 ngàn tỉ theo 3 giai đoạn, theo đề án là lấy từ ngân sách. Việc dựng vòng tròn sinh tử vây hãm hàng triệu người Dân bằng ngân sách thì phải gọi nó là chiêu lấy mỡ nó rán nó. Tại thành hồ thì theo phương thức đối tác công tư (PPP), hợp đồng BLT (xây dựng - chuyển giao - thuê dịch vụ), sẽ vẫn lấy ngân sách và tìm kiếm nhà đầu tư, sau này thu phí cũng là cách lấy mỡ nó rán nó.
Vòng tròn sinh tử này sẽ đẩy hàng triệu người lao động thu nhập thấp, người nghèo vốn dĩ khó khăn thềm phần cơ cực.
Vòng tròn Sinh - Tử nghĩa là: “sinh” = sinh ra thêm nhiều vila, sinh nhiều biệt thự hay sinh thêm quốc tịch cho Quan chức. Còn Tử sẽ gán vào cuộc đời của những người nghèo khổ. Vì nó sẽ đánh thẳng vào túi tiền người Dân bằng cách hàng hoá sẽ tăng đột biến, tăng một vài đồng so với người giàu chỉ là số lẻ, nhưng với người nghèo nó là cả một tài sản lớn lao.
Rõ ràng, người Dân nhất là tầng lớp nghèo đang chiếm đa số tại Việt Nam đang chịu các chính sách bóc lột một cách vô nhân đạo của bọn Mafia đang cầm quyền. Đám Mafia này chưa bao giờ nghĩ cách giúp đỡ, hỗ trợ để làm sao tiền bên ngoài chạy vào túi Dân, mà suốt ngày tìm cách moi bằng được tới đồng tiền cuối cùng của người nghèo- mà có khi là xương máu của họ.
Hôm qua tôi thấy một tờ hoá đơn tính tiền nước của một hộ Dân ở Thành hồ nộp gần 2 triệu, 2 triệu là cho cả 4 tháng họ nộp sau cơn bão dịch kinh hoàng. Giá điện, giá gas, giá nước tăng theo số nợ công. Người Dân Việt Nam quá khổ sở, khi chịu một lúc quá nhiều cái thòng lọng tròng vào đầu.
Dịch chưa qua mà xăng lên vùn vụt, hàng hoá đẩy lên theo đó là tròng thứ nhất, tiếp theo di chuyển qua hàng loạt BOT có cả BOT bẩn là tròng thứ 2, giờ các trạm thu phí vào nội ô là cái tròng thứ 3 cùng lúc vây chặt bao số phận người Dân thêm cùng cực, chưa kể mặt hàng đó đã bị đánh qua nhiều loại thuế phí khác nữa.
Không quyết sách an Dân sau dịch, không nghĩ cách phát triển kinh tế, mà toàn nghĩ cách cướp, chỉ biết cướp, cướp, thì vinh quang vĩ đại gì?
Trong khi Việt Nam lo cướp của Dân để tiến lên XHCN, thì Campuchia đã dẹp hết BOT mấy năm nay rồi.
Kinh hoàng, không thể tưởng tượng tại sao giữa thế giới văn minh lại vẫn còn một thể chế tàn bạo hơn cả Thực dân áp bức bóc lột. Cai trị kiểu đẩy Dân vào ngõ cụt không lối thoát.
Một cổ mà lắm tròng như thế, đâu là lối thoát cho Dân?
Dịch đang gây xáo trộn cho cả nền kinh tế lao đao, và sự thống khổ người Dân chưa nguôi ngoai vì cách chống dịch cực đoan gây thiệt hại nền kinh tế quốc gia lẫn sinh mạng của người Dân cùng với nổi đau, sự khủng hoảng vẫn còn đó trong mỗi người Dân. Nhiều doanh nghiệp biến mất và còn lắm doanh nghiệp bên bờ vực thẳm vì CP không có một hành động cứu cánh nào minh bạch được đưa ra.
Ngay tức khắc ngoài xăng tăng liên tục cao nhất trong 7 năm qua khi cánh cửa mới hé, thì Hà Nội lập tức đã tung ra một đề án xây dựng 68 điểm với 87 trạm thu phí vây quanh Thủ đô để thu phí phương tiện cá nhân với mức giá trung bình 50k mỗi xe.
Thành hồ cũng không cảm thấy bị bỏ rơi, sở GTVT HCM cũng kịp để xuất một đề án thu phí y chang HN với 34 cổng thu phí vào nội thành Q1, Q3.
Đề án tại Hà Nội dự tính chi phí hết 2.646 tỉ và tại Thành 2.274 tỉ đồng.
Tại Hà Nội với 87 trạm thu phí, tạo một vòng vây bao quanh Thủ đô không khác nào một vòng tròn sinh tử có thể đối với Dân là vòng tròn oan nghiệt. Tại Hà Nội, với số kinh phí gần 2,7 ngàn tỉ theo 3 giai đoạn, theo đề án là lấy từ ngân sách. Việc dựng vòng tròn sinh tử vây hãm hàng triệu người Dân bằng ngân sách thì phải gọi nó là chiêu lấy mỡ nó rán nó. Tại thành hồ thì theo phương thức đối tác công tư (PPP), hợp đồng BLT (xây dựng - chuyển giao - thuê dịch vụ), sẽ vẫn lấy ngân sách và tìm kiếm nhà đầu tư, sau này thu phí cũng là cách lấy mỡ nó rán nó.
Vòng tròn sinh tử này sẽ đẩy hàng triệu người lao động thu nhập thấp, người nghèo vốn dĩ khó khăn thềm phần cơ cực.
Vòng tròn Sinh - Tử nghĩa là: “sinh” = sinh ra thêm nhiều vila, sinh nhiều biệt thự hay sinh thêm quốc tịch cho Quan chức. Còn Tử sẽ gán vào cuộc đời của những người nghèo khổ. Vì nó sẽ đánh thẳng vào túi tiền người Dân bằng cách hàng hoá sẽ tăng đột biến, tăng một vài đồng so với người giàu chỉ là số lẻ, nhưng với người nghèo nó là cả một tài sản lớn lao.
Rõ ràng, người Dân nhất là tầng lớp nghèo đang chiếm đa số tại Việt Nam đang chịu các chính sách bóc lột một cách vô nhân đạo của bọn Mafia đang cầm quyền. Đám Mafia này chưa bao giờ nghĩ cách giúp đỡ, hỗ trợ để làm sao tiền bên ngoài chạy vào túi Dân, mà suốt ngày tìm cách moi bằng được tới đồng tiền cuối cùng của người nghèo- mà có khi là xương máu của họ.
Hôm qua tôi thấy một tờ hoá đơn tính tiền nước của một hộ Dân ở Thành hồ nộp gần 2 triệu, 2 triệu là cho cả 4 tháng họ nộp sau cơn bão dịch kinh hoàng. Giá điện, giá gas, giá nước tăng theo số nợ công. Người Dân Việt Nam quá khổ sở, khi chịu một lúc quá nhiều cái thòng lọng tròng vào đầu.
Dịch chưa qua mà xăng lên vùn vụt, hàng hoá đẩy lên theo đó là tròng thứ nhất, tiếp theo di chuyển qua hàng loạt BOT có cả BOT bẩn là tròng thứ 2, giờ các trạm thu phí vào nội ô là cái tròng thứ 3 cùng lúc vây chặt bao số phận người Dân thêm cùng cực, chưa kể mặt hàng đó đã bị đánh qua nhiều loại thuế phí khác nữa.
Không quyết sách an Dân sau dịch, không nghĩ cách phát triển kinh tế, mà toàn nghĩ cách cướp, chỉ biết cướp, cướp, thì vinh quang vĩ đại gì?
Trong khi Việt Nam lo cướp của Dân để tiến lên XHCN, thì Campuchia đã dẹp hết BOT mấy năm nay rồi.
Kinh hoàng, không thể tưởng tượng tại sao giữa thế giới văn minh lại vẫn còn một thể chế tàn bạo hơn cả Thực dân áp bức bóc lột. Cai trị kiểu đẩy Dân vào ngõ cụt không lối thoát.
Một cổ mà lắm tròng như thế, đâu là lối thoát cho Dân?
https://www.facebook.com/photo/?fbid=963553767837106&set=a.105141210345037
Phạm Minh Vũ
Tong Hop pictures 3
"Nước ta lãnh đạo không có phản biện gì cả, phản biện là phản động". Nguyễn Văn Hưởng (Thứ Trưởng Bộ Công An)
"Vấn đề về chủ nghĩa xã hội là đến một lúc nào đó nó sẽ tiêu hết tiền của người khác" Margaret Thatcher
"Với 1 bộ máy quá cồng kềnh, kém hiệu quả hiện nay thì đất nước này sẽ không thể nào phát triển được vì dân đống thuế quá nhiều để trả lương nuôi bộ máy. Đồng thời nguy cớ vỡ nợ sẽ rất cao và đã đế rất gần". Luật gia Võ Vãn Dũng
"Cồng Sản sinh ra từ đói nghèo và ngu dốt, lớn lên bằng dối trá và bạo lức và sẽ chết đi trong sự khinh bỉ và nguyền rủa của nhân loại" Đạ Lai Lạt Ma
Wednesday, October 6, 2021
cua chan 6 lan
Ngày xưa chưa có internet bạn bị CS lừa đó không phải lỗi của bạn. Ngày nay đã có internet mà bạn vẫn bị CS lừa là do bạn quá ngu.
Monday, September 27, 2021
Sunday, September 26, 2021
LÊNIN
LÊNIN
Năm kia, đi hội nghị,
Tôi trở lại nước Nga,
Muốn tìm con phố cũ
Mà tìm mãi không ra.
Tôi gặp cậu cảnh sát.
“Ông hỏi phố Lênin?
Không có tên phố ấy.
Chỉ có phố Elsin.”
Biết tôi, anh ngốc nghếch,
Phố đổi tên từ lâu,
Mà còn tìm đến hỏi,
Hắn diễu tôi, lắc đầu:
“Lênin là ai nhỉ?
Chưa nghe tên bao giờ.”
Thực ra là hắn biết,
Ghét ông, nên giả vờ.
*
Liên quan đến thần tượng,
Phải khẳng định một điều:
Lênin là vô địch,
Được thờ như giáo điều.
Ông nổi tiếng hơn Chúa.
Sách nhiều hơn Thánh Kinh.
Tượng cả trong hẽm phố.
Tư tưởng trong giáo trình.
Mà tôi, thằng trai ngốc,
Tuổi chưa đến hai mươi,
Thế là tin sái cổ.
Ông Lênin nhất đời.
Ông, lãnh tụ vĩ đại
Của giai cấp công nông.
Ông, ngọn đuốc rực sáng
Soi đường cho phương Đông.
Như người dân Xô-viết,
Trong một thời gian dài,
Đương nhiên tôi đã nghĩ
Lênin không thể sai.
*
Sau hội nghị lần ấy
Tôi đi chơi một ngày.
Thủ đô nước Nga mới
Không mới, cũng chẳng hay.
Giá cả cao ngất ngưởng,
Người Nga mặt đăm chiêu,
Công khai ghét người Việt.
Người da đen cũng nhiều.
Quảng trường Đỏ vẫn thế.
Vẫn thế lăng Lênin,
Không ai xếp hàng viếng,
Thậm chí chẳng ai nhìn.
Tượng ông bị đập hết.
Cả tượng đồng chí ông.
Lênin ư? Không biết.
Báo không nói một dòng.
Ngọn đuốc tắt, cờ gãy.
Xe cẩu cẩu đầu ông,
Cứ như bị treo cổ.
Dẫu sao cũng chạnh lòng.
Hậm hực, tôi đi tiếp,
Không một lần ngoái nhìn.
Gã cảnh sát cười khẩy:
“Giờ còn hỏi Lênin!”
Lại đi, lại hậm hực,
Lầm lũi giữa ban trưa,
Với cảm giác chua xót
Nửa thế kỷ bị lừa.
Hà Nội, 17. 7. 2012
Năm kia, đi hội nghị,
Tôi trở lại nước Nga,
Muốn tìm con phố cũ
Mà tìm mãi không ra.
Tôi gặp cậu cảnh sát.
“Ông hỏi phố Lênin?
Không có tên phố ấy.
Chỉ có phố Elsin.”
Biết tôi, anh ngốc nghếch,
Phố đổi tên từ lâu,
Mà còn tìm đến hỏi,
Hắn diễu tôi, lắc đầu:
“Lênin là ai nhỉ?
Chưa nghe tên bao giờ.”
Thực ra là hắn biết,
Ghét ông, nên giả vờ.
*
Liên quan đến thần tượng,
Phải khẳng định một điều:
Lênin là vô địch,
Được thờ như giáo điều.
Ông nổi tiếng hơn Chúa.
Sách nhiều hơn Thánh Kinh.
Tượng cả trong hẽm phố.
Tư tưởng trong giáo trình.
Mà tôi, thằng trai ngốc,
Tuổi chưa đến hai mươi,
Thế là tin sái cổ.
Ông Lênin nhất đời.
Ông, lãnh tụ vĩ đại
Của giai cấp công nông.
Ông, ngọn đuốc rực sáng
Soi đường cho phương Đông.
Như người dân Xô-viết,
Trong một thời gian dài,
Đương nhiên tôi đã nghĩ
Lênin không thể sai.
*
Sau hội nghị lần ấy
Tôi đi chơi một ngày.
Thủ đô nước Nga mới
Không mới, cũng chẳng hay.
Giá cả cao ngất ngưởng,
Người Nga mặt đăm chiêu,
Công khai ghét người Việt.
Người da đen cũng nhiều.
Quảng trường Đỏ vẫn thế.
Vẫn thế lăng Lênin,
Không ai xếp hàng viếng,
Thậm chí chẳng ai nhìn.
Tượng ông bị đập hết.
Cả tượng đồng chí ông.
Lênin ư? Không biết.
Báo không nói một dòng.
Ngọn đuốc tắt, cờ gãy.
Xe cẩu cẩu đầu ông,
Cứ như bị treo cổ.
Dẫu sao cũng chạnh lòng.
Hậm hực, tôi đi tiếp,
Không một lần ngoái nhìn.
Gã cảnh sát cười khẩy:
“Giờ còn hỏi Lênin!”
Lại đi, lại hậm hực,
Lầm lũi giữa ban trưa,
Với cảm giác chua xót
Nửa thế kỷ bị lừa.
Hà Nội, 17. 7. 2012
Saturday, September 25, 2021
Đảng ta thật vĩ đại!
Trong khi các hàng nông sản Việt Nam chết cứng ngay tại vườn, tại trang trại không thể xuất đi bán các thành phố lớn, rau đổ bỏ, tôm phải phơi, thì một ngày 400 xe TQ cứ ồ ạt xuất qua Việt Nam cũng là hàng nông sản - như đi vào chốn không người. Nông Dân khóc không còn nước mắt, đảng ta lãnh đạo thật vĩ đại.
Trong khi các thiết bị y tế được nhiều quốc gia tài trợ, nằm phủ bụi hàng lớp do Bộ Y tế “không trả lời” và phải trả về lại. Thì Việt Nam lại xuất tiền mua những thứ đó ở TQ với giá trên trời- đảng ta lãnh đạo thật vĩ đại.
Trong khi Vx Mỹ, Anh được WHO phê duyệt bán rẻ mà Việt Nam không mua, lại đem tiền mua những thứ “anh em xã hội chủ nghĩa” hàng chục triệu liều với giá co gấp đôi gấp 3 Anh, Mỹ nhưng chất lượng thì gần như Zero- đảng ta lãnh đạo quá tài tình. Chưa kể Vx tư bản lấy về không tiêm cho Dân lại tuồn vào “chợ đen” bán, khi không bán hết lại hết hạn thì vứt bỏ- đảng ta thật vĩ đại.
Tiền ngân sách không đem ra mua Vx, lại đi câu giờ gom tiền trong Dân lập quỹ kêu gọi mua Vx, tiền gom hơn 8k tỉ không mua lại bỏ nhà băng để chia chác- đảng ta thật vĩ đại.
Bắt học sinh đi học online, hoàn cảnh học sinh đa số là khó khăn không có phương tiện, đảng ta phát động kêu gọi Dân đóng góp, trừ thẳng vào lương giáo viên công nhân viên chức. Giáo viên kêu quá trời vì việc đó phải trích ngân sách mới đúng, nhà nước kêu hết tiền, nhưng mạnh tay chi bạo cho công an 12 đồng, còn giáo dục thì rót cho có một đồng, đảng ta thật vĩ đại.
Có một điều vĩ đại không kém là suốt mấy tháng bắt Dân ở trong nhà cấm ra đường, ai ra đường là thẳng tay xử phạt, 8 ngày đầu phạt tới 14 tỉ, mà ngày nào cũng bắt Dân ra chọt chọt mũi, chỉ bọn buôn kit test là sướng rung đùi, ngồi chơi mà tài khoản cứ nhảy múa con số. Trong khi đó, tiền mua Vx cũng không nhiều bằng mua kit test, đấy là sự vĩ đại, sự kết tinh “kho tàng tri thức” của đảng ta.
Ở thế giới văn minh, cách chống dịch của họ xem con người là trung tâm phục vụ, họ bung lụa tiền trong kho ra để hỗ trợ Dân, chia đều cho mỗi người, cứu doanh nghiệp, càng căng thẳng bao nhiêu thì nâng cấp cho y tế bấy nhiêu, cho F0, F1 tự ở nhà cách ly vì thế đã ổn định sớm. Kinh tế vẫn hoạt động, vì dịch chóng qua đi. Còn đảng vĩ đại ở xứ ra không những lừa Dân tiền phát qua tivi, còn xin đểu ngược lại, nhốt tập trung, truy lùng F0 bằng test thần tốc nên mới tan hoang về kinh tế cũng như dịch bùng phát mạnh- nhưng đảng ta xem đó là sự vĩ đại.
Người ta chống dịch bằng khoa học, xây dựng hàng rào y tế mạnh nhất, xứ ra thì bằng lý luận, bằng thơ thằng nhạc, bằng luận cương cách mạng giải phóng giai cấp... thay y tế bằng công an ôm súng. Đấy, đấy là cái thiên tài cái vĩ đại đảng ta.
Điều vĩ đại hơn là sáng họp dự tính dỡ bỏ hàng rào, thì chiều xăng đã tăng cao nhất trong vòng 3 năm qua. Mặc cho cuộc sống Dân tình bi đát, hàng hoá sẽ tăng khi xăng tăng. Đó là sự vĩ đại của đảng. Rồi đây thuế phí, ga điện BOT sẽ tăng theo cho đúng cái vĩ đại ấy.
Và cái vĩ đại cuối cùng là 2 vạn người chết, gần 9 vạn doanh nghiệp tháo chạy, đảng ta không xem đó là thất bại, mà xem đó chỉ là một sự “nhầm lẫn” mà thôi.
Sau dịch sẽ có lớp vốn đã nghèo thì tiêu điều hơn, và một lớp tỉ phú mọc lên nhờ đại dịch, chúng buôn Vx, buôn kit test buôn thẻ xanh thẻ đỏ... chúng giàu lên trên xương máu của đồng loại. Cũng vì sự vĩ đại của đảng ta.
Đảng ta lãnh đạo tuyệt đối- toàn diện-thật đạo đức- thật văn minh, thật vĩ đại và cũng thật khốn nạn.
Tuesday, September 21, 2021
Monday, September 20, 2021
Cơ chế này đã sinh ra quá nhiều đặc quyền đặc lợi cho một số quan chức cấp cao.
Cơ chế này đã sinh ra quá nhiều đặc quyền đặc lợi cho một số quan chức cấp cao. Đặc quyền đặc lợi ngay cả lúc đã nghỉ hưu. Đặc quyền đặc lợi đến cả lúc chết. Muốn hùng cường không thể không xóa bỏ.
Hãy để cho các quan chức tại vị đi dự lễ hội bằng chính đồng lương của mình. Hãy để cho các quan chức đã nghỉ hưu tự chi trả chi phí đi dự sự kiện của mình. Lúc đó số lượng các “chính khách” và “cựu chính khách” tham dự lễ hội sẽ đột ngột tụt giảm.
LỄ HỘI VÀ CÁC QUAN CHỨC
Đất nước ta có quá nhiều lễ hội. Mỗi lễ hội lại có quá nhiều quan chức Chính phủ và địa phương tham dự. Đã thế lại còn quá nhiều các quan chức về hưu nhưng vẫn thường xuyên hiển diện. Vậy nên không thể không hiến kế.
I. PHẢI RẠCH RÒI VỀ TÀI CHÍNH
Tài chính luôn là vấn đề số 1. Bất cứ điều gì cũng phải rõ ràng về tài chính. Nơi nào là công? Nơi nào là tư? Nhân lễ hội Vesak 2019 đang diễn ra, xin có mấy điều lưu ý để làm thí dụ cho các lễ hội khác.
1. Tự do tôn giáo đã được ghi trong Hiến pháp của nước ta. Việt Nam không có quốc giáo. Ở Việt Nam mọi tôn giáo đều bình đẳng.
2. Bởi lẽ đó mọi đại lễ riêng của các tôn giáo thì nhà nước sẽ không chi tiền. Đại lễ Vesak 2019 không là ngoại lệ.
3. Nhưng ở Việt Nam, nhiều khi quy định một đường, thực thi lại một nẻo. Sự vi phạm quy chế tài chính có mặt khắp mọi nơi. Cho nên người dân có quyền được biết biết: Trong Đại lễ Vesak 2019 nhà nước có bị tổn thất đồng bạc nào không?
4. Theo chỗ hiểu biết của chúng tôi, thì chùa Tam Chúc là của doanh nghiệp Xuân Trường, cho nên Xuân Trường là chủ nhà sự kiện. Từ đó suy ra, Xuân Trường là người chủ chi. Bởi thế cũng cần rạch ròi để tránh tiếng cho Chính Phủ trong chi tiêu tiền công. Chẳng hạn như:
- Tiền đi lại ăn ở cho khách quốc tế ai chịu?
- Tiền đi lại cho các quan chức Việt Nam lấy từ đâu?
- Ai cấp tiền cho chương trình ca nhạc?
- Nguồn kinh phí nào cho VTV truyền hình trực tiếp?
Đại lễ Vesak là của tôn giáo, nên không thể dùng tiền thuế của dân để bao phủ chi phí. Xuân Trường có chủ chi thì cũng phải rạch ròi.
5. Quan sát mức độ “hoành tráng” của Đại lễ Vesak 2019 thì biết được việc tổ chức Đại lễ Vesak là tốn kém. Nhưng lợi ích của Vesak 2019 đưa lại cho quốc gia thì không nhiều. Cho nên, mong muốn được công khai tài chính cũng là điều dễ hiểu. Mọi nguồn kinh phí, suy cho cùng, đều lấy từ túi dân. Doanh nghiệp Xuân Trường không in được ra tiền.
6. Tiếng là quốc tế, nhưng đăng cai tổ chức và giá trị rất khác nhau. Với một số sự kiện quốc tế, cứ chi tiền nhiều cho ban tổ chức là được đăng cai. Chẳng hạn như các cuộc thi sắc đẹp quốc tế…Nhưng World Cup, Olympic - thì có chi bao nhiêu tiền cho ban tổ chức cũng không được. Không phải cứ có các từ “quốc tế” “thế giới” là quan trọng, là hãnh diện. Có nhiều sự kiện “quốc tế”, “thế giới” mời mà không nước nào tổ chức.
Việt Nam đang là nước nghèo, nên phải chắt chiu tài chính cho người dân trong nước, trước khi chi tiêu cho các sự kiện quốc tế. Điều này không có nghĩa là chúng ta không đăng cai các sự kiện quốc tế, mà là đăng cai có chọn lọc, rất chọn lọc.
II. QUAN CHỨC CHÍNH PHỦ NÊN BỚT ĐI DỰ LỄ HỘI
1. Việt Nam có qúa nhiều lễ hội. Dường như ngày nào cũng có lễ hội. Đơn cử mấy ngày gần đây:
26/4/2018 Lễ hội Cửa Lò. 26/4/2019 Lễ hội Huế. 28/4/2019 Lễ hội Hạ Long. 6/5/2019 Điện Biên kỷ niệm chiến thắng. 7/5/2019 Lễ hội Sơn La. 8/5/2019 Lễ hội 990 năm thành lập Thanh Hóa. 10/5/2019 Lễ hội Hải Phòng. 11/5/2019 Lễ hội Nha Trang. 12/5/2019 Lễ hội Vesak…Còn có thể kéo dài danh sách lễ hội quanh năm.
2. Có quá nhiều quan chức chính phủ đi dự lễ hội. Không có lễ hội nào là không có quan chức chính phủ và UVTƯ Đảng đến dự. Có lễ hội có đến hàng chục UVTƯ Đảng, bộ Trưởng cùng tham dự. Kéo theo là hàng chục, hàng trăm quan chức địa phương. Chỉ tính riêng tiền nghỉ khách sạn, tiền xe cộ, máy bay, thì không biết cơ man nào là tiền thuế của dân đã phải bỏ ra.
3. Đi dự sự kiện liên tục như vậy, từ ngày này qua tháng khác, thì còn đâu thời gian giải quyết công việc? Cho nên đến bài phát biểu cũng phải có người viết trước.
3. Đã đến lúc Chính phủ phải thắt chặt quy định chi phí cho quan chức chính phủ và địa phương đi dự các sự kiện. Vô cùng tốn kém tiền thuế của dân.
III. QUAN CHỨC ĐÃ VỀ HƯU NÊN THOÁI LUI HOÀN TOÀN
Ở Việt Nam hiện nay có chứng bệnh nan giải cần phải chữa trị dứt điểm. Đó là các lãnh đạo đã về hưu nhưng vẫn thường xuyên có mặt tại các sự kiện Nhà nước.
Các ông cựu tổng bí thư, cựu chủ tịch nước, cựu thủ tướng, cựu chủ tịch quốc hội đến dự thì mang lại được những lợi ích gì? Ngoài sự tốn kém tài chính lại còn làm khó cho người đương chức phải thưa gửi. Nếu không tin, thì đặt câu hỏi khác: Nếu các quan chức đã về hưu không đến dự thì sự kiện có bị tổn thất gì không?
Đã thôi chức thì thôi hẳn. Thời các ông Đỗ Mười, Lê Đức Anh đã qua rồi. Nay cần phải thiết lập một lần và vĩnh viễn. Các cựu TBT như Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh … nên làm gương, từ chối mọi sự hiển diện, dù cho được “mời mọc ân cần”. Còn các người đương chức thì dứt khoát – cờ đến tay ai người đấy phất. Đây là một đề nghị rất xây dựng. Có lợi cho nhà nước. Có lợi cho những người đương lãnh đạo. Và có lợi cho chính cả những lãnh đạo đã về hưu.
Thời phong kiến vua cha nhường ngôi cho con khi còn sống rồi lui hẳn để cho con toàn quyền quyết định. Mới đây, Nhật hoàng Akihito cũng vừa trao lại ngôi cho con là thái tử Naruhito. Khác hẳn với ở ta hiện nay, thôi chức còn cố bấu víu quyền lực. Bệnh này cũng là do cơ chế này đẻ ra.
Cơ chế này đã sinh ra quá nhiều đặc quyền đặc lợi cho một số quan chức cấp cao. Đặc quyền đặc lợi ngay cả lúc đã nghỉ hưu. Đặc quyền đặc lợi đến cả lúc chết. Muốn hùng cường không thể không xóa bỏ.
Những người cộng sản đề cao sự liêm khiết, sự vô tư, sự không màng đến tiền bạc chức tước. Trong thực tế hiện nay, phần nhiều không phải như vậy.
Hãy để cho các quan chức tại vị đi dự lễ hội bằng chính đồng lương của mình. Hãy để cho các quan chức đã nghỉ hưu tự chi trả chi phí đi dự sự kiện của mình. Lúc đó số lượng các “chính khách” và “cựu chính khách” tham dự lễ hội sẽ đột ngột tụt giảm.
Muốn tiến bộ không thể chối bỏ sự thật.
Hãy để cho các quan chức tại vị đi dự lễ hội bằng chính đồng lương của mình. Hãy để cho các quan chức đã nghỉ hưu tự chi trả chi phí đi dự sự kiện của mình. Lúc đó số lượng các “chính khách” và “cựu chính khách” tham dự lễ hội sẽ đột ngột tụt giảm.
LỄ HỘI VÀ CÁC QUAN CHỨC
Đất nước ta có quá nhiều lễ hội. Mỗi lễ hội lại có quá nhiều quan chức Chính phủ và địa phương tham dự. Đã thế lại còn quá nhiều các quan chức về hưu nhưng vẫn thường xuyên hiển diện. Vậy nên không thể không hiến kế.
I. PHẢI RẠCH RÒI VỀ TÀI CHÍNH
Tài chính luôn là vấn đề số 1. Bất cứ điều gì cũng phải rõ ràng về tài chính. Nơi nào là công? Nơi nào là tư? Nhân lễ hội Vesak 2019 đang diễn ra, xin có mấy điều lưu ý để làm thí dụ cho các lễ hội khác.
1. Tự do tôn giáo đã được ghi trong Hiến pháp của nước ta. Việt Nam không có quốc giáo. Ở Việt Nam mọi tôn giáo đều bình đẳng.
2. Bởi lẽ đó mọi đại lễ riêng của các tôn giáo thì nhà nước sẽ không chi tiền. Đại lễ Vesak 2019 không là ngoại lệ.
3. Nhưng ở Việt Nam, nhiều khi quy định một đường, thực thi lại một nẻo. Sự vi phạm quy chế tài chính có mặt khắp mọi nơi. Cho nên người dân có quyền được biết biết: Trong Đại lễ Vesak 2019 nhà nước có bị tổn thất đồng bạc nào không?
4. Theo chỗ hiểu biết của chúng tôi, thì chùa Tam Chúc là của doanh nghiệp Xuân Trường, cho nên Xuân Trường là chủ nhà sự kiện. Từ đó suy ra, Xuân Trường là người chủ chi. Bởi thế cũng cần rạch ròi để tránh tiếng cho Chính Phủ trong chi tiêu tiền công. Chẳng hạn như:
- Tiền đi lại ăn ở cho khách quốc tế ai chịu?
- Tiền đi lại cho các quan chức Việt Nam lấy từ đâu?
- Ai cấp tiền cho chương trình ca nhạc?
- Nguồn kinh phí nào cho VTV truyền hình trực tiếp?
Đại lễ Vesak là của tôn giáo, nên không thể dùng tiền thuế của dân để bao phủ chi phí. Xuân Trường có chủ chi thì cũng phải rạch ròi.
5. Quan sát mức độ “hoành tráng” của Đại lễ Vesak 2019 thì biết được việc tổ chức Đại lễ Vesak là tốn kém. Nhưng lợi ích của Vesak 2019 đưa lại cho quốc gia thì không nhiều. Cho nên, mong muốn được công khai tài chính cũng là điều dễ hiểu. Mọi nguồn kinh phí, suy cho cùng, đều lấy từ túi dân. Doanh nghiệp Xuân Trường không in được ra tiền.
6. Tiếng là quốc tế, nhưng đăng cai tổ chức và giá trị rất khác nhau. Với một số sự kiện quốc tế, cứ chi tiền nhiều cho ban tổ chức là được đăng cai. Chẳng hạn như các cuộc thi sắc đẹp quốc tế…Nhưng World Cup, Olympic - thì có chi bao nhiêu tiền cho ban tổ chức cũng không được. Không phải cứ có các từ “quốc tế” “thế giới” là quan trọng, là hãnh diện. Có nhiều sự kiện “quốc tế”, “thế giới” mời mà không nước nào tổ chức.
Việt Nam đang là nước nghèo, nên phải chắt chiu tài chính cho người dân trong nước, trước khi chi tiêu cho các sự kiện quốc tế. Điều này không có nghĩa là chúng ta không đăng cai các sự kiện quốc tế, mà là đăng cai có chọn lọc, rất chọn lọc.
II. QUAN CHỨC CHÍNH PHỦ NÊN BỚT ĐI DỰ LỄ HỘI
1. Việt Nam có qúa nhiều lễ hội. Dường như ngày nào cũng có lễ hội. Đơn cử mấy ngày gần đây:
26/4/2018 Lễ hội Cửa Lò. 26/4/2019 Lễ hội Huế. 28/4/2019 Lễ hội Hạ Long. 6/5/2019 Điện Biên kỷ niệm chiến thắng. 7/5/2019 Lễ hội Sơn La. 8/5/2019 Lễ hội 990 năm thành lập Thanh Hóa. 10/5/2019 Lễ hội Hải Phòng. 11/5/2019 Lễ hội Nha Trang. 12/5/2019 Lễ hội Vesak…Còn có thể kéo dài danh sách lễ hội quanh năm.
2. Có quá nhiều quan chức chính phủ đi dự lễ hội. Không có lễ hội nào là không có quan chức chính phủ và UVTƯ Đảng đến dự. Có lễ hội có đến hàng chục UVTƯ Đảng, bộ Trưởng cùng tham dự. Kéo theo là hàng chục, hàng trăm quan chức địa phương. Chỉ tính riêng tiền nghỉ khách sạn, tiền xe cộ, máy bay, thì không biết cơ man nào là tiền thuế của dân đã phải bỏ ra.
3. Đi dự sự kiện liên tục như vậy, từ ngày này qua tháng khác, thì còn đâu thời gian giải quyết công việc? Cho nên đến bài phát biểu cũng phải có người viết trước.
3. Đã đến lúc Chính phủ phải thắt chặt quy định chi phí cho quan chức chính phủ và địa phương đi dự các sự kiện. Vô cùng tốn kém tiền thuế của dân.
III. QUAN CHỨC ĐÃ VỀ HƯU NÊN THOÁI LUI HOÀN TOÀN
Ở Việt Nam hiện nay có chứng bệnh nan giải cần phải chữa trị dứt điểm. Đó là các lãnh đạo đã về hưu nhưng vẫn thường xuyên có mặt tại các sự kiện Nhà nước.
Các ông cựu tổng bí thư, cựu chủ tịch nước, cựu thủ tướng, cựu chủ tịch quốc hội đến dự thì mang lại được những lợi ích gì? Ngoài sự tốn kém tài chính lại còn làm khó cho người đương chức phải thưa gửi. Nếu không tin, thì đặt câu hỏi khác: Nếu các quan chức đã về hưu không đến dự thì sự kiện có bị tổn thất gì không?
Đã thôi chức thì thôi hẳn. Thời các ông Đỗ Mười, Lê Đức Anh đã qua rồi. Nay cần phải thiết lập một lần và vĩnh viễn. Các cựu TBT như Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh … nên làm gương, từ chối mọi sự hiển diện, dù cho được “mời mọc ân cần”. Còn các người đương chức thì dứt khoát – cờ đến tay ai người đấy phất. Đây là một đề nghị rất xây dựng. Có lợi cho nhà nước. Có lợi cho những người đương lãnh đạo. Và có lợi cho chính cả những lãnh đạo đã về hưu.
Thời phong kiến vua cha nhường ngôi cho con khi còn sống rồi lui hẳn để cho con toàn quyền quyết định. Mới đây, Nhật hoàng Akihito cũng vừa trao lại ngôi cho con là thái tử Naruhito. Khác hẳn với ở ta hiện nay, thôi chức còn cố bấu víu quyền lực. Bệnh này cũng là do cơ chế này đẻ ra.
Cơ chế này đã sinh ra quá nhiều đặc quyền đặc lợi cho một số quan chức cấp cao. Đặc quyền đặc lợi ngay cả lúc đã nghỉ hưu. Đặc quyền đặc lợi đến cả lúc chết. Muốn hùng cường không thể không xóa bỏ.
Những người cộng sản đề cao sự liêm khiết, sự vô tư, sự không màng đến tiền bạc chức tước. Trong thực tế hiện nay, phần nhiều không phải như vậy.
Hãy để cho các quan chức tại vị đi dự lễ hội bằng chính đồng lương của mình. Hãy để cho các quan chức đã nghỉ hưu tự chi trả chi phí đi dự sự kiện của mình. Lúc đó số lượng các “chính khách” và “cựu chính khách” tham dự lễ hội sẽ đột ngột tụt giảm.
Muốn tiến bộ không thể chối bỏ sự thật.
Subscribe to:
Posts (Atom)